Bà ta vẫn cứng cổ vẫn kiên trì nói: "Tôi còn chưa đủ tốt với cô ta sao, trước khi Trương Thành đi tôi đều chăm sóc cô, mỗi ngày tôi nấu cơm giặt giũ cho cô còn chưa hài lòng sao? Tôi già từng ngày rồi cũng chưa thấy ai hầu hạ tôi như vậy.”
Trong lòng La Tiểu Quyên vừa buồn vừa tức, cô vốn muốn vì chồng mà nhẫn nhịn một chút nhưng đứa con là sinh mệnh của cô, cô không thể đễ dàng tha thứ cho mẹ chồng làm tổn thương con mình.
“Tôi chưa giặt tã nên cứ chất đống đó hoặc để tôi tự giặt, còn nấu cơm, gạo mì trong nhà đều có nhưng mẹ chỉ cho tôi ăn cháo, canh trứng gà tôi uống hơn phân nửa. Những thứ này tôi chưa từng nói gì, mẹ có thể đối xử với tôi như vậy nhưng không thể đối xử với con tôi như thế chứ!”
"Chủ nhiệm Giang, tôi cầu xin cô hãy đứng ra giải quyết chuyện này, là tôi vô dụng nhưng con của tôi còn nhỏ như vậy, nó không thể đi theo tôi chịu khổ..."
La Tiểu Quyên chảy nước mắt cầu xin, cô thật sự không còn cách nào khác. Trương Mai xắn ống tay áo lau nước mắt cho cô, vừa an ủi cô: "Đừng khóc, chủ nhiệm ở đây, khẳng định không thể để người ta bắt nạt cô như vậy nữa. Tiểu Quyên, cô còn ở cữ mà, đừng khóc nữa!”
Trước khi Giang Thanh đến, cũng không biết sự tình sẽ nghiêm trọng như vậy, cô trầm mặt đi qua nâng La Tiểu Quyên dậy, đưa cô về phòng, vỗ cánh tay cô hứa hẹn:
"Cô yên tâm đi, tôi sẽ không nhìn quân nhân chúng ta bị bắt nạt vậy đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT