Lần đi khảo sát này đối với Tô Ngọc Kiêu cũng chính là một chuyến đi du lịch. Mao Giai Mẫn là người bản địa, cô ấy cũng không phải là muốn đi khảo sát gì đó, mà là vì biết nơi khảo sát là một trang trại có quy mô rất lớn, cho nên mới muốn đăng kí để được đi chơi, thấy Tô Ngọc Kiều được đi, cô ấy nhìn cô với ánh mắt ghen tị. 
“Không sao đâu, vẫn còn có cơ hội lần sau.” 
Tô Ngọc Kiều an ủi nói. Buổi tối về đến nhà, Tô Ngọc Kiều nói với bà Hảo chuyện mình phải đi công tác hai ngày, bà Hảo nghe xong thì có chút bối rối.
Tô Ngọc nở nụ cười, an ủi bà ấy: “Con chỉ đi có hai ngày mà thôi, trễ nhất là chiều ngày mốt sẽ trở về, Tiểu Bảo rất dễ nuôi, buổi sáng bà chỉ cần soạn quần áo rồi đưa cho nó, nó sẽ tự mình mặc. Điều làm Tô Ngọc Kiều không yên lòng nhất chính là Tiểu Bảo, tuy rằng ngày thường cậu nhóc làm mọi chuyện đều rất tự lập, ăn cơm hay rửa mặt đều có thể tự mình làm, nhưng từ nhỏ đến lớn cậu chưa bao giờ rời xa cô lâu như vậy.
Tiểu Bảo không hiểu đi công tác là cái gì, đến khi nghe cô nói phải rời đi hai ngày thì cậu nhóc mới kịp phản ứng, vội vàng đặt thìa trong tay xuống, xoay người nhào vào trong lòng Tô Ngọc Kiều.
“Mẹ, mẹ muốn đi đâu? Không thể dẫn con đi cùng sao?”
Tiểu Bảo bĩu môi, ánh mắt long lanh tội nghiệp nhìn lấy mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play