Tô Ngọc Kiều bảo Tiểu Bảo giữ cửa xe từ từ xoay ra ngoài, cô ở phía dưới đón cậu bé. Nhưng có lẽ khoang xe quá cao nên Tiểu Bảo chỉ nhấc được một chân lên, hồi lâu không thể ra ngoài, Tô Ngọc Kiều cũng sợ cậu ngã nên bảo cậu bé bỏ chân xuống rồi đi đến phía trước để tìm người lái xe giúp đỡ. Đúng lúc này, người vợ quân nhân trẻ tuổi vốn muốn nhường chỗ lại nhanh chóng leo lên xe, từ phía sau ôm lấy Tiểu Bảo đưa xuống cho cô. Tô Ngọc Kiều vội vàng vươn tay đỡ lấy con trai, sau đó nhìn vợ quân nhân cười nói: “Cám ơn.”
Sau khi người vợ quân nhân trẻ nhảy xuống, vén lại sợi tóc mái ra khỏi tai, mỉm cười với cô: “Chỉ là đưa tay ra thôi, không cần cảm ơn.”
Hai người cũng không nói nhiều, phía sau có người quen biết với cô vợ trẻ quân nhân trước tiên kéo cô ấy đi.
Tô Ngọc Kiều gấp tấm thảm bông nhét vào trong túi xách, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con trai, chọn đường rời đi.
Cô dự định đến bưu điện để gửi thư trước, sau đó đến cửa hàng để xem xe đạp.
Lần trước cô và Lục Kiêu tới mua sắm, không nhìn kỹ, không biết trong cửa hàng này có xe đạp nữ hay không.
Trước khi đến, Trương Mai chỉ cho cô đường đi đến bưu điện, cách văn phòng chính quyền thành phố chỉ một con phố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT