Do Cố Bạc Tranh bị thương nên mười ngày cuối của kỳ trăng mật bị hủy bỏ, hai người mỗi ngày chỉ đi dạo, xem TV, nấu ăn, sống bình thường cũng rất tốt, Diệp Hân Ngu Dương cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi, bởi vì cô không còn phải chịu đựng sự nhiệt tình quá mức của ai đó.
Chớp mắt đã đến ngày trở về nước, Diệp Hân Ngu Dương gọi điện cho Kỷ Phác Tồn, sau khi chuông reo rất lâu mới thấy bên kia nhấc máy: “Alo.”
Nụ cười trên khóe miệng Diệp Hân Ngu Dương lập tức biến mất, cô nhíu mày lên tiếng: “Xảy ra chuyện gì rồi?”
Kỷ Phác Tồn ngạc nhiên không nói nên lời, hai mắt anh ta ươn ướt. Mọi người nói xem anh ta nên đi đâu mới tìm được một người như Diệp Hân Ngu Dương đây, làm gì có ai hiểu anh ta hiểu anh ta hơn cô.
“Không có gì, chỉ là gần đây Diệp Châu Thuận lại gây chuyện, tôi vì ổn định hậu phương giúp cậu mà đã ba ngày không ngủ rồi.”
Diệp Hân Ngu Dương lạnh lùng mở miệng: “Kỷ Phác Tồn, bây giờ người tìm đường chết chẳng phải là cậu sao?”
Kỷ Phác Tồn lập tức nghẹn lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play