Trong lòng dì Cố cảm thấy vui vẻ vô cùng, màn phối hợp một xướng một hòa này đúng là không thể nào ăn ý hơn! Sau đó bà ấy nhấp một ngụm nước ép lựu, hạ mắt xuống, ừm, đúng là nước ép lựu, rồi bà ấy lại quay sang nhìn Diệp Hân Ngu Dương, là một ly rượu sâm panh, một cảm giác ấm áp lướt qua lòng bà ấy, sau đó hai bên nói vài câu khách sáo rồi mẹ con nhà họ Chu chỉ biết cười gượng rồi rời đi.
Diệp Hân Ngu Dương nhanh chóng hiểu được mục đích của dì Cố, sau đó hai người cũng gặp phải không ít người muốn giới thiệu con gái của mình, nhưng tất cả đều bị dì Cố dùng tài nghệ nói chuyện dẫn dắt với câu "Tranh Tranh nhà tôi có bạn gái rồi" và bạn gái của con trai bà ấy chính là Diệp Hân Ngu Dương đang đứng bên cạnh. Diệp Hân Ngu Dương chỉ cần "mặc nhiên thừa nhận", và thỉnh thoảng chỉ cần hỗ trợ một chút là đủ, nhưng cho dù vậy thì vẫn có không ít người vẫn chưa chịu từ bỏ, chắc chắn là có những mưu đồ ngầm, dù sao thì vị trí của Cố Bạc Tranh trong gia đình họ Cố thật sự muốn người ta bỏ qua cũng không được, hơn nữa, nhìn vào gen của nhà họ Cố thì ai cũng là thê nô! Làm gì có người phụ nữ nào không muốn tìm một người đàn ông tốt như vậy chứ? Gia tộc lớn, sự nghiệp lớn, nhân phẩm lại tốt, cho dù chỉ là nằm mơ cũng không muốn tỉnh dậy.
Hai người đi dạo một vòng, dì Cố đã nắm rõ tình hình, sau đó bà ấy dẫn Diệp Hân Ngu Dương đến khu vực nghỉ ngơi ăn chút đồ ăn nhẹ.
"Sau khi con về có đi thăm ông Kỷ lần nào chưa?"
Diệp Hân Ngu Dương lắc đầu: "Mấy ngày nữa con sẽ đi."
"Sau khi Tranh Tranh về cũng chưa kịp đến thăm ông nội con, chờ khi nó xong việc thì hai đứa con cùng đi đi.”
Diệp Hân Ngu Dương cười nói: "Con biết rồi."
Diệp Hân Ngu Dương theo học Kỷ Trọng Đình bộ môn thư pháp, còn Cố Bạc Tranh thì theo Diệp Tàng Sơn học vẽ. Ban đầu Diệp Tàng Sơn muốn tự dạy cháu gái mình, nhưng vì cháu gái mình quá nhỏ bé mềm mại, làm cho ông ấy không nỡ nghiêm khắc dạy bảo. Mỗi khi thấy Diệp Hân Ngu Dương nhỏ bé năm sáu tuổi làm nũng để lười biếng, ông ấy cũng chỉ biết nhắm mắt làm ngơ. Ông ấy tốn công dạy một năm mà Diệp Hân Ngu Dương chỉ có thể viết chữ "Nhất" thẳng tắp mà không có chút nghệ thuật nào, trong khi Cố Bạc Tranh đã có thể viết chữ "Tam" rất đẹp, ông ấy không thể chịu nổi đành giao Diệp Hân Ngu Dương cho Kỷ Trọng Đình, ông ấy không nỡ đánh thì để người khác đánh, nhưng nhà ông Kỷ lại đối diện nhà ông Diệp, hai gia đình có thể cùng nâng ly với nhau trên tầng hai. Khi Diệp Hân Ngu Dương bị phạt, không biết cố tình hay thật sự đau mà cô khóc to đến mức ông Diệp ở sân sau cũng có thể nghe thấy, mỗi lần Diệp Hân Ngu Dương bị Kỷ Trọng Đình đánh đều cố tình vác theo hai mắt đẫm lệ về nhà, ông Diệp thấy vậy thì gân xanh trên trán lập tức nổi lên, mười lần thì chín lần không chịu nổi phải đến nhà họ Kỷ gây chuyện. Hai người trong giới thư họa được coi là đại thụ nhưng lại thường xuyên cãi vã như trẻ con, thậm chí là còn có lúc đánh nhau. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Dì Cố hỏi thăm cuộc sống của Diệp Hân Ngu Dương trong những năm qua, sau khi biết những năm qua cô sống ở thành phố B cách thành phố C không xa, bà ấy không vui lên tiếng trách móc: "Rõ ràng gần như vậy, đi xe chỉ mất có một tiếng rưỡi mà sao con không về, dì còn tưởng con sống ở đâu xa lắm."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT