“Cô là Hoàng Tuyết?” Giọng của người bạn học vang lên đầy ngạc nhiên. Anh ta đã nghe nói về vụ việc trong phòng mỹ thuật. Ở đó có một học sinh tên Hoàng Tuyết đánh nhau và bị hủy dung. Không ngờ, Hoàng Tuyết thật sự đang đứng trước mặt, khiến anh ta không khỏi bộc lộ ánh mắt đầy cảm thông.
Tô Vãn Vãn không nhận ra sự thay đổi trong thái độ của bạn học, chỉ lẩm bẩm lặp lại: “Đúng, tôi là Hoàng Tuyết, Hoàng Tuyết là tên của tôi.”
Trong lớp học, những ánh nhìn lạ lùng từ các bạn học như những lưỡi dao cứa sâu vào lòng Tô Vãn Vãn. Giáo viên chủ nhiệm bước tới trước mặt cô, nhẹ nhàng nói: “Nếu cảm thấy không khỏe thì về ký túc xá nghỉ ngơi trước đi. Tôi đã gọi điện cho phụ huynh của em, ba em nói sẽ đến đón em trong vài ngày tới. Nếu có chuyện gì thì cứ đến tìm tôi ở văn phòng.”
Tô Vãn Vãn gật đầu, cố nén nước mắt và vội vàng rời khỏi lớp học. Không biết từ khi nào, cô đã đến trước cửa phòng mỹ thuật, nhưng lại đứng sững ở cửa, không dám bước vào.
Cô rất muốn cầm bút vẽ lại, nhưng cũng rất sợ. Sợ tranh của mình sẽ bị người khác cướp mất, sợ mình không còn can đảm để cầm bút lên lần nữa.
“Khâu Giai Giai, chuyện cái bằng khen đó là sao?”
Từ trong văn phòng, giọng nói của Vương Nhiễm vang lên. Kỳ lạ thật, giờ này trong văn phòng lẽ ra không nên có ai mới đúng.
“Bằng khen gì? Tôi không biết cậu đang nói gì?”
“Cậu đừng có mà giả ngây! Cậu nói là đơn đăng ký của cậu có chỗ điền sai nên tôi mới đưa cậu đến văn phòng sửa. Bây giờ tại sao Hoàng Tuyết lại nói cậu ăn cắp bức tranh của cậu ấy? Lúc đó cậu thực sự đi sửa đơn hay là đã lén lút đổi tác phẩm dự thi của Hoàng Tuyết thành của mình?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play