Ta Làm Nghiên Cứu Khoa Học Ở Cổ Đại

Chương 1


1 tháng

trướctiếp

Năm An Bình thứ 18, ngày mùng 3 tháng 5, Long Thành đế băng hà. Trong nháy mắt khi chuông tang được gõ vang, toàn bộ hoành thành kinh đô dường như khựng lại.

Long Thành đế là người cuối cùng của dòng dõi chính thống triều Nghiệp, lúc băng hà cũng chỉ mới 24 tuổi. Vị này đăng cơ từ sớm nhưng khi vừa mới nhận được quyền chấp chính, lại chết đột ngột ở trên bụng của ái phi Mã thị.

Long Thành đế, sáu tuổi đăng cơ, quyền hành trong triều phần lớn nằm trong tay Thái Hoàng Thái Hậu và nhà Lưu thị - nhà mẹ đẻ của bà. Còn Mã quý phi là goá phụ từ thuở niên thiếu, được nhập cung làm nữ quan để chăm sóc, chiếu cố cho cuộc sống hằng ngày cho ấu đế vừa mới mất đi mẫu thân. Lúc đấy, Lưu Thái Hoàng Thái Hậu trải qua ba triều vua, ngoại thích Lưu thị lại quyền thế ngập trời, hoàng đế cũng chỉ là một đứa bé được ngồi trên long ỷ, bị chèn ép đến không thở nổi.

Năm An Bình thứ 15, Thái Hoàng Thái Hậu qua đời, Lưu thị lừng lẫy một thời cũng nhanh chóng lụi bại trong cuộc đấu tranh của thế gia.

Mà Long Thành đế, sau khi có được quyền chấp chính, chuyện thứ nhất muốn làm là đưa nữ quan chiếu cố mình nhiều năm - Mã thị lên làm hoàng hậu. Hoá ra hai người đã ở bên nhau từ lâu, chỉ là do ái ngại Thái Hoàng Thái Hậu nên không dám lộ ra. Tuy nhiên, thiên hạ từ khi lập nên là do cả thế gia và hoàng thất cùng nhau cai trị. Mà Lưu thị loạn chính khiến cho hoàng quyền suy thoái, lại không có sự ủng hộ của thế gia, hoàng đế cũng không thể muốn làm gì thì làm nấy.

Cũng may, bên phía thế gia cũng không lấy cớ giữ hiếu đạo cho Thái Hoàng Thái Hậu để bức ép, dẫu sao vẫn phải để chút mặt mũi cho hoàng đế.

Vì thế, sau nửa năm giằng co với nhau, hoàng đế và thế gia cùng đạt chung nhận thức, lập hậu tuyển phi, hai bên đều lùi một bước.

Tân hoàng hậu là một tiểu thư từ Tiết gia - thế gia nhất đẳng ở Lũng Xuyên, Xương Châu. Mà Xương Châu được Tiết gia chiếm cứ lại là một trong những châu giàu có và đông đúc ở Trung Nguyên, cũng là nơi chịu trách nhiệm bảo vệ vùng xung quanh kinh đô và vùng lân cận phía cửa Nam. Và ngược lại, thế gia tam đẳng Mã thị ở Giang Đông và góa phụ Mã thị cũng được chính thức nhập cung, phong làm thục viện.

Cùng goá phụ trung niên hầu một chồng, khiến Tiết hoàng hậu cảm thấy không thoải mái. Nhưng Tiết gia tuy có tiềm lực mạnh mẽ nhưng hậu vị cũng không phải chỉ có một ứng cử là Tiết gia. Để đạt được hậu vị, Tiết gia gần như dốc hết toàn lực, nên không thể chấp nhận nàng vì chuyện này mà khóc lóc, làm loạn. Cơn giận này, nàng cũng chỉ có thể nuốt vào trong lòng. 

Nhưng mà, Tiết gia rất nhanh liền phát hiện, thực tế còn tệ hơn rất nhiều so với tưởng tượng.

Long Thành đế, từ sau khi đại hôn, liền không hành phòng cùng với Hoàng hậu, mà ngược lại chỉ lưu luyến trong cung của Mã thục viện.

Hoàng đế trực tiếp châm biếm Tiết Hoàng hậu, tướng mạo thường thường, nói chuyện khô khan lại không thú vị, khiến cho hoàng đế vừa thấy đã muốn đảo ngược dạ dày, không thể nào so sánh được với phong hoa của Mã thục viện. 

Rất nhanh, Mã thục viện đã thành Mã thục nghi, Mã chiêu nghi, sau một năm đã được phong Phi, độc sủng hậu cung.

Tuy Mã quý phi phong quang vô hạn, nhưng mãi vẫn không thể dựng dục long tử, không thể không dùng đan dược để trợ giúp. Chỉ là chưa kịp nhìn thấy hiệu quả, Long Thành đế đột nhiên bị thượng mã phong*, khiến cho dòng dõi hoàng thất chính thống bị chặt đứt.

Mã thị ngay lập tức bị đưa vào thiên lao, cán cân quyền lực được miễn cưỡng duy trì trong nháy mắt bị đánh vỡ.

Các vương gia chư hầu cũng nhanh chóng lấy danh chịu tang mà vào kinh. Các quản sự cùng môn khách của vương phủ cũng tất bật bôn ba khắp nơi trong kinh thành, không chút nào che dấu mong muốn thu được sự ủng hộ của các thế gia tài phiệt.

Trước kia bị dòng chính áp chế, muốn làm hoàng đế chỉ có thể tạo phản.

Nhưng giờ dòng chính tuyệt tự, mọi người đều ở cùng một vạch xuất phát, ai cũng có cơ hội.

Trong triều náo động, tin tức hoàng đế băng hà bị truyền đến ngoài biên cương, sau một tháng, các bộ lạc trên thảo nguyên bỗng nhiên tập kết đại quân, cùng nhau liên hợp, đe dọa xâm lược vùng biên giới.

Từ lúc Lưu thị nắm giữ triều đình, Lưu gia đã cắt xén quân lương ở khắp bốn phía, các thành trì biên cương cũng nhiều năm không được tu sửa, vũ khí cũ kỹ,... Không có cách nào có thể ngăn cản vó sắt rào rạt của thảo nguyên.

Trong vòng một tháng, Hân Châu, Qua Châu, Cam Phổ, Lặc Sa liền nhanh chóng bị chiếm cứ, biên quân tử thương trầm trọng, kỵ binh của Hồ bộ đã tiến thẳng đến Ung Tây Quan.

Ninh Phi là bị tiếng kèn trầm thấp làm bừng tỉnh.

Cậu vừa mở mắt ra, tầm mắt có chút mơ hồ, toàn thân không có chỗ nào không đau.

Trên nền đất vẫn đang rung lên bởi vó ngựa cùng với tiếng hét hò dần dần đi xa, Ninh Phi ngửi được mùi máu và đất cát trộn lẫn với nhau.

Không nghĩ được là gặp tai nạn xe cộ còn có thể xuyên không nha.

Cậu khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, cảm giác trong miệng toàn là vị của máu.

Ký ức vẫn đang dừng lại trong khoảnh khắc gặp tai nạn xe cộ. Hôm đó Ninh Phi ở phòng thí nghiệm tư nhân làm việc đến tận đêm khuya, trên đường về nhà lại bị một chiếc xe tải trực tiếp đâm phải, lực tác động mạnh khiến cho cậu trong nháy mắt mất ý thức.

Ừm, xuyên không.

Ninh Phi giãy giụa đứng dậy, cảm giác truyền tới từ trái tim đang nhảy lên trong lồng ngực chưa bao giờ mạnh mẽ như thế.

Bản thân vừa sinh ra liền bị mắc bệnh tim. Cha mẹ cậu vốn là liên hôn thương nghiệp, hai bên đối với nhau chỉ có trách nhiệm và lợi ích. Từ khi biết được bệnh của cậu không có cách nào chữa khỏi, hai vợ chồng liền dứt khoát từ bỏ trưởng tử, tích cực đầu tư vào cuộc đua sinh con mới.

Cũng may tài phú của Ninh gia đủ để nuôi cậu đến lúc trưởng thành, sau khi tốt nghiệp đại học, Ninh Phi không làm ở công ty của gia tộc mà lựa chọn tự xây dựng phòng thí nghiệm của riêng mình, làm những dự án khoa học mà cậu cảm thấy hứng thú.

Phòng thí nghiệm là món quà thành niên mà cậu được tặng, ngoài ra còn có cổ phần mà gia tộc chia cho, đủ để cậu có thể áo cơm vô ưu, sống một cuộc sống đơn giản, bình đạm.

Chỉ là tất cả điều này đều đã bị vụ tai nạn xe cộ đột ngột không thể nào hiểu được đầu đuôi phá vỡ.

Ninh Phi thật ra có thể đoán được nguyên nhân cái chết của chính mình.

Cha của cậu là người có lòng tham lớn nhưng ít tài nên từ lâu đã bị gạt ra khỏi trung tâm của gia tộc. Em trai ruột của Ninh Phi cũng có dã tâm bừng bừng, đáng tiếc cũng không được gia tộc coi trọng.

Nếu Ninh Phi chết, cổ phần trong tay cậu có thể làm di sản thừa kế cho bọn họ. Hơn nữa ông nội cũng sẽ nể tình cha mẹ cậu vừa mất con trai “yêu dấu" mà cho hai vợ chồng một chút “an ủi".

Kệ đi.

Ninh Phi lắc đầu.

Bây giờ đã xuyên không, không cần phải suy nghĩ những chuyện rắc rối, không có ý nghĩa như vậy nữa. Coi như cậu trả lại hết ân sinh dục của hai người họ vậy.

Việc cấp bách bây giờ là thăm dò tình huống, nhanh chóng tìm nơi đặt chân.

Bầu trời một màu xám xịt, xung quanh trải rộng những viên đá ráp màu nâu. Những cơn gió đang gào thét trên đỉnh đầu, cuốn theo đất cát bay đầy trời.

Ở dốc ruộng không xa đó đang chất đầy những thi thể, quần áo tả tơi, tử trạng đáng sợ. Có thi thể bị đâm thủng bụng, có cái đã mất đầu, có thi thể còn thảm hại hơn, cơ thể bị chém thành hai đoạn, ruột rơi rụng khắp nơi.

Với tri thức lịch sử hữu hạn của mình, cậu không có cách nào xác định được mình đã xuyên đến triều đại nào.

Nhưng Ninh Phi có thể khẳng định, hiện tại cậu đang ở trong một cái hố xác, mà không lâu trước đó, nơi này vừa diễn ra một đợt tàn sát thảm thiết.

Cần phải nhanh chóng rời khỏi đây!

Ninh Phi lau mặt, sau khi xác định tiếng vó ngựa cùng với tiếng hò hét đã dần biến mất, tay chân lanh lẹ thoát ra khỏi hố xác.

Ở phía dưới sườn núi có một thôn xóm nhỏ, những căn nhà tranh đơn sơ vẫn đang cháy lên hừng hực, làm cho bầu trời bị nhuộm thành màu khói xám xịt.

Cậu nương theo sườn núi mà đi nhưng vừa mới bước vài bước, từ phía đông lại truyền đến tiếng vó ngựa.

Số người đến không nhiều lắm nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh, chỉ trong một khắc, trong tầm nhìn liền xuất hiện bóng người.

Bọn họ đầu đội mũ nỉ, thân hình cao to cường tráng, trên mũ còn được gắn đuôi sói đang bay phấp phới trong gió.

Một tráng hán trong đám bọn họ nhìn thấy Ninh Phi, liền cười lên một cách quái dị: “Có con dê lọt lưới!”

“Ngột Sơn! Không cần giết chết, thương nhân Gia Tát Ha đang thu mua các dương nô trắng nõn, có thể bán với giá tốt!”

Đồng bạn người Hồ hô lớn từ phía sau.

“Ha, biết rồi!”

Ngột Sơn cười lớn, liên tiếp quất roi, vung đao về phía Ninh Phi. Ninh Phi xoay người, nhanh chóng chạy xuống phía dưới sườn núi, những căn nhà đổ nát thê lương trong thôn giảm tốc độ phóng ngựa của Ngột Sơn, cho cậu thêm cơ hội thở dốc.

Nhưng kiếp trước cậu không thường xuyên rèn luyện cơ thể, mà thuật cưỡi ngựa của đối phương cũng rất điêu luyện, chạy được một lát đã bị đối phương dồn vào một miếu thổ địa.

Ngột Sơn xuống ngựa, sải bước đi vào trong sân.

Gã cũng không lo lắng bản thân sẽ bị một tên dương nô nho nhỏ tập kích.

Biên cương khổ hàn, cho dù là dân bản địa muốn sống sót cũng rất gian nan, một tên dương nô gầy yếu còi cọc căn bản không thể coi là đối thủ của gã.

Bộ lạc của Ngột Sơn thường chăn thả ở sườn núi Thạch Đà, chỉ cần không đụng phải Hắc Giáp quân ở Ung Tây Quan, thì gã hoàn toàn có thể đi ngang.

“Mau ngoan ngoãn lăn ra đây, dương nô không nghe lời sẽ phải ăn roi đấy!”

Ngột Sơn cười dữ tợn, trong đầu đang tính toán một con dương nô có thể đổi được bao nhiêu muối ăn, bất chợt ở phía xa xa vùng núi bắt đầu vang lên những tiếng kèn trầm thấp.

Đồng bạn của gã sửng sốt, sau đó thay đổi sắc mặt trong nháy mắt.

“Là Hắc Giáp Quân của Ung Tây Quan!"

“Hắc Giáp Quân tới!”

“Chạy mau!”

Nói xong mấy người quay đầu ngựa lại, muốn thoát ra khỏi thôn.

Ngột Sơn luyến tiếc con mồi trong tay, càm ràm với đồng bạn: “Phi! Mười tám bộ lạc của thảo nguyên đã đánh tới cửa Ung Tây Quan, Hắc Giáp Quân còn đang bận thủ thành, sao có thể chạy đến chỗ này? Một đám nhát gan!”

Gã quay người lại, chuẩn bị tiếp tục bắt giữ con mồi, không ngờ chỉ trong một nháy mắt đó, tên dương nô đã chạy được đến phía bên kia của miếu thổ địa, dựa vào tường để đi vòng qua gã.

Sự kiên nhẫn của Ngột Sơn đã bị tiêu hao gần hết. Hắn cũng nghe được tiếng vó ngựa đang đến gần, trong lòng nôn nóng, liền trực tiếp vung đao về phía tên dương nô không chịu nghe lời.

Một tên người Nghiệp giảo hoạt, mặt ngoài thì ôn thuần, nhưng trong lại có một bộ phản cốt.

Ông nội của gã lúc trước bị một tên dương nô vùng lên phản kháng, dùng một tảng băng nhọn đâm thủng lồng ngực. Tuy là tên dương nô đó cuối cùng cũng bị chém thành hai nửa nhưng ông nội của gã, một dũng sĩ của bộ lạc, cũng không thể nào qua khỏi.

Nghĩ đến đây, tròng mắt của Ngột Sơn đỏ lên, bóng hình dương nô trước mắt dường như đang trùng với tên hung thủ đã giết chết ông của gã, Ngột Sơn trong cơn tức giận, trực tiếp hạ tử thủ.

Chính lúc này, gã bỗng nghe thấy một tiếng xé gió lạnh thấu xương, khiến cho tiếng chuông cảnh báo trong đầu gõ vang. Nhưng không kịp đợi gã lắc mình tránh né, một mũi tên màu đen đã đâm thẳng vào gáy của hắn, Ngột Sơn chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi thân thể cao lớn liền ngã quỵ trên mặt đất.

Hai mắt của gã vẫn đang trợn lên, biểu tình dữ tợn, đao trong tay giờ đã rơi xuống bên cạnh người hắn. Chỉ cần một giây nữa, hắn có thể chém tên dương nô đáng giận đấy làm đôi!

Ninh Phi thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, cảm giác trong phổi đau như đang bị lửa đốt. 

Cậu quay đầu lại nhìn, ở cách đó không xa trên sườn núi, có một người mặc một bộ giáp màu đen đang cưỡi ngựa, trường cung ở trong tay hướng về phía mình.

Người đàn ông buông cung, cưỡi ngựa chạy về phía Ninh Phi, hơi kéo lại dây cương, rồi từ trên cao nhìn xuống, đánh giá đối phương.

Tướng mạo của người đó vô cùng tuấn nhã, nhưng khí chất lại lạnh thấu xương, giống như thanh kiếm sắc bén nhất thiên hạ, đang tỏa ra ánh hàn quang lạnh lẽo.

Hắn và Ninh Phi nhìn nhau trong chốc lát, bỗng nhiên mở miệng hỏi.

“Củ tử Mặc tông?”

Gì cơ?!

 

 

* Thượng mã phong: là một hiện tượng có thể gây đột tử hoặc để lại di chứng ở con người khi sinh hoạt tình dục ở một số điều kiện nhất định. Đông y gọi là chứng tẩu dương, nếu chứng tẩu dương xuất hiện khi đang giao hợp gọi là thượng mã phong, nếu xuất hiện sau khi đã giao hợp xong gọi là hạ mã phong. (Wikipedia)


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp