Không biết người nào đã mở cửa sổ ở hành lang ra, cánh tay cô nổi lên tầng gai ốc. Trong sự im lặng của đối phương, Diệp Vũ Thanh vén vài sợi tóc ra phía sau tai. Căn bản không thể tỉnh táo được. Không thể tỉnh táo được. Bí mật trên người Lý Triệt còn nhiều hơn cả tóc cô! Tại sao một người lại có thể nói dối không chớp mắt như vậy chứ?
Diệp Vũ Thanh ngẩng đầu lên, đón nhận lấy ánh mắt của anh: “Chơi rất vui phải không? Vì sao anh không nói thật với em? Cho dù khi bắt đầu là hiểu lầm, anh cảm thấy không cần thiết phải giải thích cũng được, chẳng lẽ bây giờ cũng như vậy sao?”
“Nếu như không phải em phát hiện ra thì có phải anh sẽ nghĩ không cần phải nhiều lời với em đúng không, cho rằng em rất dễ lừa gạt đúng không?”
“Không phải vậy đâu!”
Diệp Vũ Thanh hít một hơi thật sâu: “Nếu như vậy thì anh cứ trực tiếp từ chối em đi, dù sao anh cũng có nghĩ chúng ta có sau này đâu, anh... không hề thích em.” Cuối cùng vẫn phải nói ra câu nói kia. Thật ra anh hoàn toàn không cần phải chấp nhận cô, một tháng 3 vạn anh ấy coi là gì đâu chứ.
Lý Triệt run lên, dưới tình thế cấp bách kéo tay cô lại: “Em đừng đi được không, không phải vậy đâu, đối với anh em quan trọng hơn tất cả, trước kia là anh không tốt, anh là tên khốn.”
Diệp Vũ Thanh: “Nên giải thưởng lần này từ đầu tới cuối đều là anh tài trợ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT