Giải quyết xong chuyện này, tảng đá trong lòng Diệp Vũ Thanh cuối cùng cũng buông xuống, tuy rằng cách thức xử lí là cái mà cô chưa từng nghĩ đến. Có lẽ sẽ khiến ông bà nội thất vọng, nhưng cô cũng có cuộc đời của mình, có cuộc sống mà cô hướng tới.
Năm tháng dài dằng dặc, nếu như không thể khiến cho tất cả mọi người đều hài lòng thì cô chỉ đành nghe theo sự lựa chọn của lòng mình mà thôi. Nếu đổi lại là ngày trước, hẳn cô sẽ đi ra ngoài ăn một bữa thật no để chúc mừng, nhưng hiện tại đã khác, tay nghề của rất nhiều nhà hàng ở bên ngoài còn chẳng tốt bằng lt. Cho nên vẫn ăn ở nhà đi. Quán xá sự náo nhiệt của quán xá, nhưng lúc này cô lại muốn hai người yên tĩnh bầu bạn cùng nhau hơn.
Trước khi ra ngoài Lý Triệt đã hầm canh bằng nồi áp suất, buổi tối dùng nó để ăn lẩu thì không còn gì tuyệt hơn. Thịt dê thái lát thật mỏng, miếng khoai tây phải cắt dày một chút. Nấm tâm trúc tươi ngon, giòn giòn rất ngon miệng.
Màn đêm dần dần buông xuống, gió lạnh bên ngoài gào thét, trong phòng bếp không quá lớn khí nóng lượt lờ. Tất cả đều vừa đủ. Diệp Vũ Thanh đặt đũa xuống, thỏa mãn sờ sờ cái bụng. Cô cảm thấy thật là hạnh phúc, vào đêm đông giá rét có người làm bạn với mình. Quan trọng nhất là, đó là người cô thích. Ngàn lời vạn lời cũng không thể sánh bằng hai chữ “cô thích” này.
Diệp Vũ Thanh đứng lên: “Em đi dọn bàn với phòng bếp, đây sẽ là lần cuối cùng em ăn lẩu trong tháng này, bắt đầu từ ngày mai em sẽ giảm cân.”
“Giảm cân?” Lý Triệt nâng mí mắt lên: “Không cần, tuy rằng cái nên có em cũng không có, nhưng mà cái không nên có em cũng không có mà.”
“...” Cái người này có biết nói chuyện không thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT