Lưng Lý Triệt dựa vào tường, đầu gối hơi trùng xuống, nụ cười trên mặt vẫn không hề mất đi. Lòng bàn tay anh ta dán trên eo cô, dịu dàng ôm chặt. Mùi thức ăn trong phòng bếp tràn ra. Giữa khoảnh khắc diệu gì không thứ gì có thể lý giải nổi, hai người hôn vào môi đối phương.
Hai phút sau, Diệp Vũ Thanh thấy có gì đó sai sai: “Anh ơi, anh lại... đụng vào em rồi, chi bằng đặt em xuống đi.”
Hai người mặt đối mặt, cô quấn lấy lưng Lý Triệt, cảm nhận rõ ràng mông mình đang bị vật gì đó chạm vào. Ừm thì... rất đột ngột.
Lý Triệt mặt không gợn sóng mà thả lỏng đôi tay. Diệp Vũ Thanh từ trên người anh ta trượt xuống, đứng thẳng người, ánh mắt liếc liếc xuống dưới. Đáng lẽ cô phải rất xấu hổ, nhưng ai bảo Lý Triệt còn lố hơn cô, vậy nên ngược lại cô còn buồn cười hơn.
Lý Triệt liếc cô, giọng nói không nhanh không chậm: “Có thể ăn cơm rồi.”
Nhìn bóng lưng đang đi về phòng ngủ, trong đầu Diệp Vũ Thanh nghĩ người này đúng là giỏi giả bộ, ở phía sau cô gọi với theo anh: “Anh lại đi viết kinh văn ạ?”
Thân hình Lý Triệt dừng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play