Ngày đông ở Bắc Kinh thê lương và hiu quạnh, dù ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi thì vạn vật vẫn nhuốm màu nhợt nhạt. Lý Dược ngồi trước cửa sổ, từ tốn nhấm nháp tách trà nóng hổi. Anh ta vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh không giận không vui, cho tới khi thư ký hớt hải chạy vào, lúng túng báo cáo: “Tổng giám đốc, anh Sầm bỗng nhiên xông vào, tôi không cản được.”
Lý Dược nhíu mày, sau đó thấy Sầm Dã hai tay đút túi quần, đeo kính râm, bộ dạng vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo sải bước đi vào. Anh ta vẫy tay ra hiệu cho thư ký ra ngoài và đóng cửa lại. Lý Dược không vội lên tiếng, bởi ngay khoảnh khắc Sầm Dã không chào hỏi gì đã xông thẳng vào đây, anh ta lập tức đoán được có chuyện không hay xảy ra rồi. Lúc này, trong lòng Lý Dưoc đã nảy sinh oán hận với Sầm Dã nên lười tiếp tục diễn vai anh em tốt.
Có vẻ như Sầm Dã cũng có suy nghĩ đó, thế là tự động ngồi xuống sô pha, hai chân bắt tréo, một lúc sau mới thình linh tháo kính xuống, nhếch môi cười nhạt.
“Cậu tới có chuyện gì không?” Lý Dược lạnh lùng lên tiếng trước: “Sao không ở bên cô bạn gái scandal của cậu mà lại chạy đến đây, chẳng một câu chào hỏi khiến cho nhân viên khó xử?”
Sầm Dã bình tĩnh nhìn anh ta: “Anh Dược, mấy năm nay, tôi luôn coi anh như anh ruột của mình.”
Đáy lòng Lý Dược khẽ run, đồng thời nỗi căm hận trong nội tâm càng thêm nồng đậm. Anh ta cười lạnh: “Tôi không có cái phúc này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT