Khương Hân Phán rời đi rồi, Sầm Dã và Hứa Tầm Sênh đều im lặng chốc lát, sau đó anh bưng cốc trà cô pha, giọng điểm nhiên như không: “Thích trà này không? Nghe nói rất hiếm đấy.”
Hứa Tầm Sênh thành thật: “Ngon lắm.”
Anh cười tươi rói, ánh mắt hiện rõ vẻ tự đắc khi hiến vật quý với người đẹp thành công: “Sau này có nữa đều cho em hết.”
Thấy anh không hề đề cập đến việc vừa rồi, cô đành chủ động hỏi: “Khi nãy anh làm vậy… có thỏa đáng không?”
Anh liếc nhìn cô rồi chậm rãi uống trà: “Thỏa đáng. Thật ra Khương Hân Phán là người không tệ.”
Hứa Tầm Sênh chợt hiểu ra: “Ý anh là… không muốn làm lỡ dở thời gian của người ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT