Trước kia Sầm Dã không biết, Bắc Kinh cuối thu thật sự xứng với bốn chữ “Tiết thu trong lành”. Bầu trời xanh trong, giống như sương mù mờ mịt nửa năm qua đều chỉ là ảo giác. Gió thổi qua rừng núi ngoại thành, vi vu len lỏi qua từng tòa cao ốc, thổi bay hết thảy lá rơi và sự ảm đạm, chỉ còn lại vòm không trong vắt và ánh nắng ấm áp.
Tập đoàn Giải trí Pai dọn đến tòa nhà văn phòng mới, tọa lạc ở đường vành đai bốn phía Đông, nhưng chẳng mảy may mất đi vẻ xa hoa. Lúc này, Sầm Dã đang ngồi bên cạnh cửa sổ kính ở tầng cao nhất, tay chống cằm nhìn ra xa, khắp nơi đều là ánh mặt trời vàng óng.
Lý Dược ngồi sau bàn tổng giám đốc, đang nghe quản lý nghệ sĩ cấp cao báo cáo. Sầm Chí cũng có mặt, ngoài ra còn có hai phó tổng giám đốc.
Lý Dược phát hiện ra hôm nay Sầm Dã không có hứng thú gì cả, ánh mắt ngẩn ngơ cứ nhìn ra ngoài, giống như đống bê tông cốt thép kia có gì đó hấp dẫn anh vậy. Họp xong, mọi người giải tán, Lý Dược cố ý giữ Sầm Dã lại. Trong phòng chỉ còn hai người họ, Lý Dược ngồi xuống số pha cạnh anh: “Mệt hả?”
Sầm Dã nhìn Lý Dược, gật đầu: “Từ mùng Một Tết năm nay đã đi suốt, gần đây mỗi tuần đều ghé ít nhất hai thành phố, cực kỳ thiếu ngủ.”
Anh nói vậy Lý Dược liền hiểu, cười xòa đưa xì gà cho anh. Sầm Dã xua tay, thứ này mùi quá gắt, hơn nữa anh đã cai thuốc rồi thì quyết không đụng đến nữa. Đời này anh chưa bao giờ hồi tiếc với bất cứ quyết định nào của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT