Kể từ đêm hai người thân mật ở gò núi, Sầm Dã thậm chí còn quấn quýt cô hơn trước, có cơ hội là sẽ kéo cô “trò chuyện thân mật”. Mà điều này giống như cơn nghiện, càng có nhiều việc khó nói nên lời, khiến anh phiền não thì anh lại càng nghiện cô hơn, như thể tìm được một liệu pháp an ủi.
 
Lúc này, thấy cô ngoan ngoãn, lòng anh nhộn nhạo, cố ý trêu đùa: “Có thể sẽ nói chuyện khá muộn, hôm nay không về ngủ, em nghỉ ngơi sớm một chút.”
Hứa Tầm Sênh phì cười: “Càng lúc càng mơ xa rồi.”
Cô không chế giễu thì thôi, chỉ một câu đơn giản như thế lại khiến lòng Sầm Dã râm ran. Anh giữ lấy vai cô, ghì cô vào vách tường, kê đầu đến hạ giọng: “Nói thêm một câu nữa xem? Có tin hôm nay anh sẽ “ăn” em ngay tại đây không hả?”
Hứa Tầm Sênh sửng sốt. Mấy ngày qua, cô cũng cảm nhận được, trên phương diện nào đấy, đòi hỏi của Sầm Dã càng lúc càng nhiều, cứ như bị ma nhập. Nhiều khi cô đã gần như cầu xin anh rồi, song anh vẫn không thỏa mãn. Cô cũng không biết có phải do mình luôn khăng khăng giữ lấy ranh giới cuối cùng, anh phải kìm nén và nhẫn nhịn quá lâu nên sắp bùng nổ, mới nói chuyện càng lúc càng lộ liễu hay không.
Hứa Tầm Sênh cúi đầu im thin thít. Sầm Dã nhấc cằm cô lên, hai người đứng trong góc phòng không bật đèn, cứ thế nhìn nhau chốc lát, cuối cùng Sầm Dã mềm lòng, khẽ cười: “Xem em bị dọa kìa.” Rồi buông cô ra, đi mở cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play