Họ đặt chân đến Nam Đô vào một ngày trời xanh mây trắng, không khí trong lành, gió mát vi vu. Vừa ra khỏi ga tàu hỏa đã thấy Hứa Tầm Sênh nổi bật trong dòng người xôn xao tấp nập. Bên này khí trời ấm áp hơn rất nhiều, cô chỉ mặc áo cardigan dày, váy dài màu nhạt, ôn hòa cười nhìn họ.
 
Ánh mắt Sầm Dã và cô vừa giao nhau, anh đã thấy tim đập rọn rã, như thể trong tích tắc bị hút vào đôi mắt đen sâu thẳm của cô. Mới mấy ngày không gặp, sao lại thấy cô đẹp hơn rồi?
Song Hứa Tầm Sênh đã nhanh chóng rời mắt, quay sang nói chuyện với Triệu Đàm: “Ăn trưa chưa?”
“Chưa.”
Sầm Dã chen lời: “Tôi đói sắp chết rồi.”
Hứa Tầm Sênh vẫn không nhìn anh, khóe môi nhẹ cong nét cười: “Tôi cũng chưa ăn, đưa hai người đi ăn mấy món ăn đặc sản ở đây trước, được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play