Sầm Dã khe khẽ cười: “Đeo cái này…” Âm thanh vừa thốt ra chẳng biết đã khàn đi tự lúc nào, anh hắng giọng nói tiếp: “Người khác sẽ không thấy được mặt thật của cô. Vậy là tôi cũng thỏa mãn được yêu cầu thứ ba đúng không?”
 
Nét cười vụt qua đáy mắt Hứa Tầm Sênh, cô không lên tiếng, chỉ hơi cúi đầu. Lát sau, anh lại lục lọi đống đồ, lấy ra nào là găng tay, sổ, bưu thiếp… đều rất đáng yêu. Chắc hẳn anh đã mua từ cửa hàng văn phòng phẩm đây mà, cô bỗng thấy có chút buồn cười. Sau đó anh do dự, sờ mũi, dường như đang xấu hổ, cuối cùng cầm tấm card nhỏ tinh xảo đưa cho cô.
“Đây là gì?”
“Lật qua xem đi.”
Lại úp úp mở mở! Hứa Tầm Sênh lườm anh, lật tấm card lại. Mặt sau thật ra không có gì cả, chỉ có hai chữ “Tiểu Sinh” được viết bằng bút máy.
Đó là chữ viết vô cùng quen thuộc, trông như gà bới nhưng không kém phần khí khái. Bên cạnh chữ “Sinh” còn vẽ khuôn mặt cười vụng về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play