Tiếng đàn guitar dần ngân vang, hai tay Hứa Tầm Sênh đặt lên phím đàn, Sầm Dã bắt đầu cất giọng. Âm nhạc du dương tựa như tiếng chim lảnh lót nơi núi rừng hoang dã, lại nhự đứa bé hát vang ở chốn đồng hoang.
Đến đoạn cao trào, ánh đèn sân khấu bao phủ lấy chàng trai sắp vươn tới tương lai tươi sáng. Hứa Tầm Sênh một mực cúi đầu đánh đàn, cảm xúc chợt trào dâng, vô ý ngấng đầu liền bắt gặp ánh mắt anh đang hướng về phía mình. Anh đã cởi áo khoác ra vứt xuống sàn, chỉ còn lại chiếc áo phông trắng giống cô. Trán anh lấm tấm mồ hôi, đôi mắt vốn đen đặc bỗng chốc trong ngần, anh nở nụ cười vui sướng và tràn trề hy vọng.
Hứa Tầm Sênh rời mắt đi. Người tỏa sáng thế kia, làm sao có thể nhìn lâu được chứ?
***
Buổi biểu diễn kết thúc, ban nhạc Triều Mộ phát huy cực kỳ ổn định, vẫn khẳng định được đẳng cấp của mình, thậm chí tay keyboard còn hoàn hảo hơn cả Trương Hải. Sau đó đến lượt ban nhạc Cố Bàn Bàn lên sân khấu, tiếp theo là khán giả bình chọn và ban giám khảo chấm điểm.
Mọi người trở về phòng nghỉ, nhóm con trai vô cùng hào hứng. Hứa Tầm Sênh yên lặng đi theo họ, thỉnh thoảng bị trêu chọc liền bật cười. Vào phòng, cô vừa ngồi xuống thì một chiếc áo len được đưa đến trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT