Cho đến khi đuôi ngựa quét qua bên cạnh Quý Ương, nàng mới như bị rút mất xương sống, thân mình căng cứng đột nhiên thả lỏng ra.
Ánh mắt Quý Ương đầy vẻ hoang mang, đầu ngón tay nàng tê cứng, lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh, nàng sợ hãi tột độ, sợ rằng con ngựa sẽ dẫm lên người mình, cũng sợ người kia.
Lục Niệm vội vã chạy đến trước mặt nàng, nắm lấy đôi tay cứng đờ của nàng, xoa nhẹ và sốt sắng hỏi: ‘‘A Ương, ngươi không sao chứ?” ~Truyện được đăng bởi Phi Điểu Cô Nương~
Vừa rồi thấy con ngựa không hề có dấu hiệu báo trước mà sợ hãi nhấc vó, suýt nữa khiến nàng kinh hãi đến không nói nên lời.
“Niệm Niệm.” Quý Ương vừa mở miệng nước mắt liền không kiềm chế được mà trào ra, giọng nói nghẹn ngào đầy vẻ bất lực: ‘‘Ta muốn về rồi.”
Những lời hai người nói không thoát khỏi tai của Bùi Tri Diễn.
Bị dọa đến phát khóc sao? Giọng nói mềm mại run rẩy khiến hắn cảm thấy quen tai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT