Cuộn tranh được mở ra, Sở Hằng Nga không mất kiểm soát mà hét lên, nhưng tay nàng đang che miệng đã nắm chặt đến mức mất cả màu máu.
Nàng ngẩn ngơ chớp mắt, trong bức tranh là hình ảnh của nàng, mặc một bộ y phục cưới màu đỏ tươi, phía sau là điện Thái Hòa nguy nga tráng lệ, màu vàng sáng chói và màu đỏ đậm giao hòa, tạo nên sự trang nghiêm của một buổi lễ xuất giá của công chúa.
Quý Ương nhìn bức tranh trong lòng không khỏi kinh ngạc, Phó Đạm mặc dù tài nghệ vẽ tranh xuất sắc, nhưng có thể vẽ ra một cảnh tượng chưa từng thấy mà lại sống động như thế này, nàng nghĩ hẳn hắn đã phải hình dung cảnh tượng này vô số lần trong đầu.
Qua bức tranh, nàng như đã thấy được cảnh tượng của ngày đại hôn, công chúa xuất giá, đúng là phải có sự huy hoàng như vậy.
Quý Ương mỉm cười nhẹ nhàng: ‘‘Đây là do Ngũ Vương tử nhờ biểu ca của muội mang đến cho muội.”
Sở Hằng Nga làm sao có thể không nhận ra bức tranh này là của ai vẽ, lòng nàng rối bời, Phó Đạm… Ngũ Vương tử…
Quý Ương chỉ tay vào dòng chữ đề tự: ‘‘Muội nhìn ở đây xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT