Bùi Tri Diễn ở trong một khu viện ba gian do Hà Chính Đức chuẩn bị cho hắn.
Huỳnh Chi đang sắp xếp đồ đạc của Quý Ương trong phòng, còn Quý Ương thì bị Bùi Tri Diễn kéo ngồi bên cạnh. Từ lúc xuống xe ngựa, hắn không buông tay nàng ra, khóe miệng cũng không ngừng nở nụ cười. Hắn không nói gì, chỉ nhìn nàng như thể chưa bao giờ nhìn đủ.
Quý Ương cảm thấy khó chịu, đứng dậy.
Bùi Tri Diễn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng: ‘‘‘Ương Ương đi đâu?”
Đôi mắt hắn rất đẹp và quyến rũ, bình thường hắn kiềm chế sự kiêu ngạo trong đôi mắt, nhìn trông dịu dàng và thanh tao. Nhưng lúc này, đuôi mắt rũ xuống, không ai có thể tỏ vẻ yếu đuối hơn hắn. ~Truyện được đăng bởi Phi Điểu Cô Nương~
Chỉ cần lòng Quý Ương mềm yếu, nàng lại nhớ đến những lời cảnh cáo chân thành của Lục Niệm. Nàng tiếp tục rút tay ra, nói: ‘‘Thiếp đi sắp xếp đồ đạc.’
Quý Ương đi đến bên giường cúi người gấp quần áo, Bùi Tri Diễn nhìn nửa khuôn mặt như hoa của nàng, nắm chặt bàn tay trống trải, nhẹ nhàng thở dài: ‘‘Hai tháng không gặp, ta nhìn Ương Ương thế nào cũng không đủ, còn Ương Ương thì nhìn ta càng nhìn càng thấy chán.’"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play