Từ chợ trở về phủ, Quý Ương không chịu gọi Bùi Tri Diễn là ca ca nữa. Nếu nàng vốn không có huynh trưởng thì không nói, nhưng nàng đã gọi Quý Yến là ca ca suốt hơn mười năm rồi… Nay lại như thế này, thật sự là quá xấu hổ.
Quý Ương nhìn người nam tử bên cạnh với vẻ mặt từ tốn, bình thản. Trước kia, cái “xấu” của hắn đều hiện rõ trên mặt, nhưng giờ lại không hề lộ ra chút nào, khiến Quý Ương không thể đoán được hắn cố tình hay là mình nghĩ nhiều.
Nàng cảm thấy con đường này vừa dài vừa chậm, không nói gì thì lại càng kỳ lạ. Nàng lắc lắc tay Bùi Tri Diễn, nói: “Chúng ta có cần ở đây thêm một thời gian không?”
Bùi Tri Diễn vuốt nhẹ tay nàng, giọng nhạt: “Chắc không lâu đâu.”
Hắn là người ngoại địa, đến đây chưa bao lâu, quen biết cũng ít, giải quyết xong càng sớm thì càng ít gây chú ý. Thêm vào đó, trận xung đột với Giang Quân Nghĩa hôm nay, với tính khí của hắn, chắc chắn không chịu được lâu. ~Truyện được đăng bởi Phi Điểu Cô Nương~
Quả nhiên, không lâu sau, Bùi Tri Diễn nhận được thiệp mời dự tiệc ở biệt viện của tri phủ Giang Chính Hạc, do Giang Quân Nghĩa đích thân đưa tới.
“Đến lúc đó mang theo muội muội của ngươi.” Giang Quân Nghĩa cười nói: “Ngươi không thể không nể mặt chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play