Ngày hôm sau, Quý Ương vẫn ngủ say cho đến khi mặt trời lên cao mới chậm rãi tỉnh dậy.
Bên cạnh đã trống không, Quý Ương ngồi dậy, chăn rơi xuống, nàng vội vàng dùng tay che lại.
Bích Hà vén rèm bước vào vừa lúc thấy cảnh xuân đó, làn da trắng mềm mịn với những dấu ấn hồng phấn, nàng nghĩ đến những cánh hoa mai đỏ rơi trên tuyết mùa đông.
Cảnh tượng ấy thật lộng lẫy và quyến rũ, khiến người ta không khỏi tưởng tượng.
Bích Hà bỗng đỏ mặt, tiến tới cúi chào: “Thế tử phi đã tỉnh rồi.”
Biết Quý Ương muốn hỏi gì, Bích Hà cười trước: “Hầu gia vừa mới sai người tới thỉnh, thế tử đã đi tiền viện rồi.”
Quý Ương gật đầu đứng dậy, toàn thân mệt mỏi rã rời, nhớ lại chuyện điên cuồng đêm qua, Quý Ương không khỏi co chân lại, lại không ngừng suy nghĩ, liệu nàng có làm mất đi một chút vẻ ngoài thanh nhã của Bùi Tri Diễn hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play