Mưa vẫn không ngừng rơi, trông không lớn lắm, nhưng lại lác đác làm cản bước chân người đi.
Trần phu nhân liên tục nhìn ra ngoài, Quý Ương đã đi một lúc lâu mà vẫn chưa thấy trở về, bà không khỏi lo lắng.
Muốn nói đi tìm, nhưng lại không thể đi được.
Bà nhận lấy đĩa trái cây do Tần phu nhân đưa tới, cười nói: “Phu nhân khách sáo quá, ta tự làm được mà.”
Phủ Định Bắc hầu và phủ nhà họ Bùi không có mối giao tình gì, bà và Tần phu nhân tuy cũng từng gặp nhau vài lần ở yến tiệc, nhưng chỉ là chào hỏi đơn giản, thái độ thân thiết bất ngờ này khiến bà có chút không chắc chắn là chuyện gì đang xảy ra.
Tần phu nhân mang nụ cười trên mặt, thấy bà thỉnh thoảng nhìn ra ngoài, giọng nói nhẹ nhàng: "Cơn mưa này e rằng còn phải một lúc nữa mới tạnh, Trần phu nhân cứ ngồi với ta một chút. Ta cũng hiếm khi có người để trò chuyện thoải mái như thế này, mong phu nhân đừng chê ta lắm lời."
"Sao lại thế được." Trần phu nhân vội cười nói: "Ta cũng rất vui khi trò chuyện với phu nhân, chỉ là thấy Quý Ương đi đã lâu mà chưa trở về, không biết có phải bị mưa cản lại không."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play