Trương Khả Diệu không nghĩ tới mọi chuyện sẽ phát triển thành như vậy.


Từ góc độ của cô ấy, chỉ cảm thấy có chút không thích hợp, hơn nữa vì sao không thích hợp cũng không nói được. Kết quả hiện tại, vai nữ chính về nhà tĩnh dưỡng.


Phấn màu thật sự có vấn đề, không phải là mọi người chuyện bé xé ra to.


Từ cô ấy mà bắt đầu, xuất hiện như vậy, giúp A Noãn khỏi bị thương, nghĩ như vậy, cảm thấy chính mình vẫn rất là tài giỏi.


Diễn viên là dựa vào khuôn mặt mà kiếm cơm, mặt bị thương cũng không phải là một chuyện nhỏ. Dùng nhiều năm như vậy đều êm đẹp, như thế nào đến đoàn phim “Lê Viên Thế Gia” liền bị mẫn cảm, rốt cuộc là dùng đồ trang điểm gì?


Ở đoàn phim bị thương, vấn đề này tóm lại có chút vi diệu, đoàn phim cũng không thoát được quan hệ.


Mấy ngày nay tạp chí quả thực giống như là trực tiếp ở trong đoàn phim, mỗi ngày đều có phát hiện mới, mỗi ngày đều sẽ có tiến triển mới.


Cát Phương Phỉ bởi vì ngày đó hóa trang Ngu Cơ mới bị mẫn cảm, hơn nữa không giống như mẫn cảm, mà là trúng độc, đây là tin tức lấy được từ bệnh viện Cát Phương Phỉ điều trị.


“Đây là ai truyền tin tức ra?” Cát Phương Phỉ ngồi ở trên giường giận dữ.


Cái này càng tra càng tệ hại, rất nhanh liền tra ra được là chính cô ta làm, chung quy chuyện đó là do cô ta tìm người làm, Diệp Noãn không có chút quan hệ.


Tin tức bị thương là do bên cô ta phát ra ngoài, thời điểm đó cô ta còn muốn mọi người đồng tình, chung quy bởi đóng phim mà bị thương, cũng coi như là biểu hiện chuyên nghiệp. Nhưng mà những tin tức về sau, lại càng ngày càng không khống chế được.


“Gọi điện thoại cho Uyển Uyển.” Trên mặt Cát Phương Phỉ bôi thuốc, bọc vải thưa, nhìn qua có chút đáng sợ.


Người đại diện của cô ta bấm số điện thoại, sau đó đưa cho cô ta.


“Uyển Uyển!” Âm thanh của Cát Phương Phỉ có chút mạnh mẽ, “Bây giờ tớ nên làm gì?”


“An tâm một chút đừng nóng,” bạn tốt xảy ra chuyện như vậy, tâm tình của Lâm Uyển Uyển cũng không tốt được, hai ngày này cô ta cũng vì chuyện này mà hao tổn tâm tư, “Có người lại làm loạn.”


“Tớ đương nhiên biết là lại có người làm loạn!” trong lòng Cát Phương Phỉ vừa sốt ruột, cảm thấy mặt cũng càng thêm không thoải mái, “Vấn đề là bây giờ chúng ta nên làm gì?”


Lâm Uyển Uyển nói: “Bên này tớ tra ra được là Cung Ngạn Vũ động chân tay.”


“Lại là hắn!” Nghĩ tới người đàn ông của Diệp Noãn, lại cân nhắc người đàn ông của Lâm Uyển Uyển.


Hạ Xuyên, rõ ràng hắn chính là nguyên nhân của mấy chuyện này. Bạn gái mình nhìn người phụ nữ khác không thuận mắt, hoặc là bị người phụ nữ khác dẫm, hắn lại hoàn toàn không quan tâm đến, chỉ khoanh tay đứng nhìn.


Thật là cái thứ hèn! Tâm tình Cát Phương Phỉ không tốt, ngữ khí cũng như vậy, “Hạ Xuyên đâu? Như cũ không liên hệ với cậu sao?”


Lâm Uyển Uyển nhăn mày lại: “Là gần đây tớ lười liên hệ với anh ấy.”


Cát Phương Phỉ cười lạnh một tiếng: “Uyển Uyển, cậu cũng nên cảnh giác cao độ, vì người đàn ông như vậy, đáng giá không?”


Lòng dạ Lâm Uyển Uyển không thuận, mặc dù Cát Phương Phỉ rơi đến tình cảnh này cô ta không thoát được quan hệ, nhưng mà cô ta có tư cách gì để vung tay múa chân? Cô ta không nghĩ đến việc cãi nhau, kiên nhẫn nói: “Nếu sự tình đã như vậy, liền dứt khoát dụ dỗ Diệp Noãn, đẩy chuyện lên cô ta.”


“Không thể.” Cát Phương Phỉ cự tuyệt, tuy rằng cô ta khó chịu nhưng cũng chưa tới mức hoàn toàn mất lý trí, “Việc này là tớ mở đầu, dạy bảo cô ta, hiện tại một chút chứng cứ đều không có, đến lúc đó chỉ sợ là vác đá kê chân mình thôi.”


Lâm Uyển Uyển nói: “Chuyện đó đợi lát tớ và Tiểu Tiên cùng qua đó, chúng ta lại thương lượng.”


Trước mắt chỉ có thể như vậy, Cát Phương Phỉ liền gác điện thoại.


“Nói như thế nào?” Người đại diện Cát Phương Phỉ hỏi.


“Không có biện pháp nào.” Cát Phương Phỉ từ trên giường đi xuống.


“Kế tiếp không biết còn có tin tức nào có thể đẩy lên, tôi phải đi đè lại một cái.”


“Ừ, cô đi đi.”


Căn phòng ngủ rộng lớn trang hoàng xa hoa chớp mắt chỉ còn một mình Cát Phương Phỉ, cô ta đi vào phòng vệ sinh, nhìn bản thân trong gương.


Diện mạo cô ta so ra thì thua kém Diệp Noãn. Giống như Diệp Noãn, chỉ là một gương mặt, liền có thể làm cho người ta yêu gần chết cũng có người hận muốn chết cũng ít khi thấy. Thật ra Cát Phương Phỉ cũng không cần trưởng thành giống như vậy, so với Diệp Noãn, cô ta có nhiều vận may hơn.


Nhưng bây giờ, mặt bị thành như vậy, còn nói tức giận gì nữa.


Đột nhiên Cát Phương Phỉ cảm thấy có chút hối hận, diễn viên, vốn không phải là lo diễn trò cho tốt hay sao.


Diễn viên kì cực thì cũng là từ diễn viên mới từng bước lớn lên. Thời kì cô ta là người mới cũng bị chèn ép. Mà những người từng chèn ép cô ta hiện tại phần lớn bóng dáng cũng không thấy.


Chính cô ta, đã từ từ trở thành người mà bản thân căm hận nhất.


Cát Phương Phỉ giơ tay lên sờ sờ lớp vải thưa trên mặt. Bắt đầu từ lúc nào, cô ta thay đổi mạnh như vậy, không chịu được người khác phản kháng?


Vốn cho là một bãi bùn, giẫm một cái liền biến mất, lại không nghĩ tới là một cái đinh, đạp xuống lại làm chính mình bị thương.


Diệp Noãn, không thể xem nhẹ.


Tuy rằng cô ta vẫn không thể nuốt trôi cục tức này, lại cũng không thể không bắt đầu suy xét, có nhất thiết phải sống chết tới cùng với đối thủ như vậy hay không.


Danh hiệu Tứ đại Hoa đán cũng không phải dễ dàng có được, nữ diễn viên chính xuất sắc nhất Liên Hoan phim Vienice cũng như vậy. Cô ta từ vị trí này muốn lên tiếp, mỗi bước đi cũng không dễ dàng.


Cho nên nói, đến cùng có muốn liều mạng đấu với Diệp Noãn đến cùng hay không? Chuyện hạ độc nếu bại lộ ra, cô ta sẽ như thế nào? Nếu đổ lên người mình, sẽ bị cười nhạo như thế nào?


Đôi mắt kia ở trong gương tất cả đều là âm u, hoàn toàn không thấy chuyện gì tốt đẹp.


Cát Phương Phỉ nhìn chính mình như vậy, đột nhiên cười lên, nụ cười kia có chút đáng buồn.


Mà thôi, cô ta nhìn không thuận mắt nhiều người lắm, cuối cùng Diệp Noãn vẫn là đối thủ của Lâm Uyển Uyển, vẫn là giao cho Lâm Uyển Uyển tự mình đối phó đi.


Di động trong phòng không ngừng đổ chuông, Cát Phương Phỉ đi vào nghe máy.


“Phương Phỉ,” là người đại diện của cô ta, “Bên kia nói, chỉ cần cô cam đoan không xuống tay với Diệp Noãn nữa thì chuyện này liền dừng lại ở đây.”


“Được,” Cát Phương Phỉ nói, “Tôi sẽ không xuống tay với Diệp Noãn nữa.”


Người đại diện không nghĩ tới cô ta lại dễ dàng đồng ý như vậy, vốn là cô còn muốn tìm vài lý do để thuyết phục.


Nhiều năm như vậy cũng có mắt nhìn, ở phương diện này không cần quá mức bận tâm, người đại diện gật đầu: “Được, tôi đi nới với bọn họ.”


Trong lúc Lâm Uyển Uyển đang trên đường tới nhà Cát Phương Phỉ, công ty của Cát Phương Phỉ công bố thông tin nói rõ, tin trúng độc chỉ là tin vịt, biểu đạt ý Cát Phương Phỉ bởi vì nghỉ ngơi điều trị mẫn cảm mà làm ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn phim, cuối cùng nói mọi người không cần tin lời đồn, cũng bảo mọi người không cần lo lắng, nhất định Phương Phỉ có thể lập tức hồi phục, đi gặp mặt mọi người.


“A Noãn, cậu xem.” Đàm Phượng nâng máy tính đem tin tức cho Diệp Noãn nhìn.


Diệp Noãn chỉ lướt xem một cái.


“Cậu nói xem,” Đàm Phượng cười nói, “Sao cô ta không tiếp tục hắt nước bẩn, nói là cậu hạ độc cô ta?”


“Không có ngu như vậy đấy chứ?” Quý Thu nói, “Kiểu hắt này lập tức sẽ bị vạch trần. Tốt xấu gì cũng phải chừa cho mình chút đường sống chứ.”


Diệp Noãn đem máy tính trả lại cho Đàm Phượng, bình luận: “Người này nhất định phải ăn chút giáo huấn mới ngoan được.”


Chuyện này Cung Ngạn Vũ tốn rất nhiều công sức cô cũng không phải là hoàn toàn không hay biết gì, nếu không phải là tin tức từng bước từng bước bức Cát Phương Phỉ, phỏng chừng sẽ không dễ dàng đi vào khuôn khổ như vậy, nói không chừng còn phải lật ra nhiều chuyện khác.


“Có thể học sai cũng tốt.” Quý Thu nói, “Chúng ta vẫn là nên phải cần thận.”


Đàm Phượng gật đầu: “Không sai.”


Sự tình phát triển đến bây giờ, Diệp Noãn và Cát Phương Phỉ đều cảm thấy không sai biệt lắm.


Cát Phương Phỉ đã không có cách nào lại xuống tay với Diệp Noãn, mà Diệp Noãn cũng không phải là đuổi cùng giết tận. Thời điểm Cát Phương Phỉ tự làm mặt mình bị thương, cô đã cảm thấy đủ.


Chỉ là còn có người cảm thấy không hài lòng. Trận chiến này, chính mình tổn binh hao tướng, đối phương một chút cũng không ảnh hưởng, làm sao nuốt được cục tức này.


Vẫn là phòng ngủ của Cát Phương Phỉ, Lâm Uyển Uyển không thể tin được nhìn cô ta: “Cậu cứ như vậy mà nhận?”


“Đúng,” biểu tình Cát Phương Phỉ rất bình tĩnh, “Tớ còn muốn tiếp tục quay phim, cái giới này tớ vẫn còn muốn lăn lộn, cho nên chuyện này chỉ có thể như vậy.”


Thi Tiểu Tiên hừ một tiếng: “Chị Phương Phỉ, lá gan chị thế nhưng càng ngày càng nhỏ, Cung Ngạn Vũ hắn có người, chẳng lẽ chúng ta bên này liền không có ai sao?”


Cát Phương Phỉ nhăn mày: “Các ngươi nếu còn muốn làm gì với Diệp Noãn thì chính mình tìm cơ hội xuống tay, ở chuyện này, đã không có đường sống.”


Ý tứ thật rõ rệt, cô đã nghĩ không muốn liên lụy vào.


Thu Tiểu Tiên liếc mắt nhìn Lâm Uyển Uyển: “Chị thật là, chúng ta còn không phải là muốn sắp đặt cho chị sao.”


“Không phải là sắp đặt cho tôi,” Cát Phương Phỉ cũng liếc mắt nhìn Lâm Uyển Uyển, “Từ ban đầu, chúng ta đều chỉ là muốn sắp đặt cho Uyển Uyển.”


Thi Tiểu Tiên nói chuyện rõ rệt là hướng về Lâm Uyển Uyển: “Không sai a, từ ban đầu là như vậy, nhưng mà Diệp Noãn làm chướng mắt, chúng ta chán ghét cô ta cùng không hoàn toàn là bởi vì Uyển Uyển. Diệp Noãn châm chọc chị quay phim lộ thịt, chuyện này chị cứ để vậy sao?”


Lời nói này đụng vào chỗ đau của Cát Phương Phỉ, ánh mắt cô ta lạnh lùng, trầm mặc chốc lát, cuối cùng vẫn không thay đổi chủ ý: “Sắp đặt chuyện về sau lại làm, hiện tại cũng không phải là thời cơ tốt.”


“Vậy thì theo Phương Phỉ nói.” Lâm Uyển Uyển không tiếp tục miễn cưỡng cô ta nữa, “Chuyện này liền tính trước như vậy đi. Phương Phỉ trước cứ nghỉ dưỡng mới phải.”


Trên mặt Thi Tiểu Tiên vẫn còn có chút khó chịu.


Cát Phương Phỉ biết là vì cái gì, không phải là vì lúc ấy cô ta coi trọng Cung Ngạn Vũ sao, nhưng mà không với tới được. So với Cung Ngạn Vũ lớn hơn năm sáu tuổi cũng không biết xấu hổ, Cung Ngạn Vũ như vậy làm sao có thể coi trọng loại người như cô ta, vì một bộ phim có thể ngủ với tất cả mọi người trong đoàn.


Cô ta hừ lạnh một cái trong lòng. Hiện tại, ghét nhất cũng không phải là Diệp Noãn, mà là hai người trước mặt này. Một là Lâm Uyển Uyển, chính mình biến thành như vậy là vì cô ta mà hành động. Một người khác là Thi Tiểu Tiên, càng làm cho người ta chán ghét, đi theo một kẻ có tiền còn thật đem chính mình trở thành công chúa. Cảm thấy cô ta nhát gan? Ngược lại cô ta muốn nhìn một chút, mấy cô ta muốn chống lại Diệp Noãn có thể làm ra được cái gì tốt.


Mặt bị thương phải tĩnh dưỡng ở nhà, trái tim Cát Phương Phỉ tràn đầy giận dữ.


Dựa vào cái gì mà cô ta biến thành như vậy, hai người bọn họ lại không có việc gì, còn có thể đứng đây khua tay múa chân? Có phúc cùng hưởng, chính là kiểu này sao?


Nói chuyện một hồi, Lâm Uyển Uyển và Thi Tiểu Tiên tạm biệt ra về.


Ngồi ở phía sau xe Benz, Thi Tiểu Tiên cười nói: “Lần này chị Phương Phỉ bị dọa sợ.”


Một câu nói này của cô ta thật có ý châm chọc.


Lâm Uyển Uyển ừ một tiếng, không có biểu cảm gì: “Bản thân Diệp Noãn đã giảo hoạt, phía sau còn có Cung Ngạn Vũ làm chỗ dựa cho cô ta.”


“Cung Ngạn Vũ…” Thi Tiểu Tiên hừ một tiếng, “Việc này thật ra cũng không khó làm, chỉ cần làm Cung Ngạn Vũ chán ghét Diệp Noãn là được rồi.”


Lâm Uyển Uyển nhíu mày: “Làm như thế nào?”


Thi Tiểu Tiên lại cười rộ lên: “Làm một người đàn ông chán ghét một người phụ nữ nha…”


End chapter 90.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play