Niên Đại: Xuyên Thành Vợ Trước Của Đại Lão
Niên Đại: Xuyên Thành Vợ Trước Của Đại Lão
Trọn Bộ 3 tháng Hoàn
180 chương
232 3131
12345
Đánh giá: 4.8/5 từ 8 nhận xét
NgonTinh Ins4 • Trọn BộHoàn

Văn án 1:

Giang Nhu lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông kia là đang trong phòng thẩm vấn.

Nghèo túng, trầm mặc, hung ác nham hiểm. . . Ánh mắt tàn nhẫn, khóe miệng nở nụ cười trào phúng, nhưng người này chắc chắn là đẹp trai, dù là đã bốn mươi, khóe mắt đã có vết chân chim nhưng vẫn tuấn mỹ phi phàm, rất khó tưởng tượng được lúc trẻ ông ta trông thế nào.

Người này tên là Lê Tiêu, là đào phạm cảnh sát truy lùng mười một năm, lần này có thể bắt giữ ông ta quy án, cũng là chính ông ta không muốn trốn né nữa, bởi vì hung thủ và đồng lõa năm đó hại chết con gái của ông ta tất cả đều đã chết rồi, chết ở trong tay ông ta.

Giang Nhu từ nhỏ đến lớn đều là hình tượng nhu thuận, hiểu chuyện ở trong mắt cha mẹ, chuyện phản nghịch duy nhất từng làm đó là lúc trước, trước khi lên đại học lén điền nguyện vọng vào trường cảnh sát, nhưng sau khi học trường cảnh sát, việc học nặng nề cùng cường độ huấn luyện cao đã sớm làm phai mài đi những gì cô theo đuổi khi học nghề cảnh sát, cô đã chuẩn bị xong vừa tốt nghiệp liền đi thi công chức

Gặp được Lê Tiêu, cũng là bởi vì trùng hợp bị trường học phân cho sinh viên thực tập vụ án này.

Cô coi đây chỉ là một đoạn ngắn trong cuộc đời bình thản của mình, qua đi thì cũng quên luôn, sau đó từng bước làm việc, xem mắt, kết hôn, sinh con. . .

Cho nên làm sao đều không nghĩ tới, tỉnh lại sau giấc ngủ, cô lại trở thành người vợ hơn hai mươi năm trước cùng người bỏ chạy kia của Lê Tiêu.

Giang Nhu ngồi ở trên giường, cúi đầu nhìn cái bụng tròn vo của mình, trong lúc nhất thời lâm vào trầm mặc.

Văn án 2:

Đời trước, Lê Tiêu dùng mười một năm ẩn nấp, lẩn trốn cảnh sát để tìm cách trả thù cho con gái.

Mất đi con gái, hắn như mất đi toàn bộ ánh sáng soi đường, ý niệm làm người tốt cũng triệt để biến mất.

Mà Giang Nhu lại xuyên về hai mươi năm trước, khi mà mọi chuyện vẫn còn có cơ hội cứu vãn, trở thành cô vợ "bất đắc dĩ" của Lê Tiêu.

Từ đây, Lê Tiêu không còn cô độc sống trong bóng tối, hắn đã có cho mình một gia đình.

Hắn không biết quá khứ của cô, nhưng cũng có thể đoán được một chút.

Ở bên cạnh Giang Nhu, hắn sẽ không khỏi cảm thấy cảm thấy tự ti, bởi vì hắn không biết mình có thể cho cô cái gì, có khi những thứ mà hắn cố hết sức để cho cô, ở trong mắt cô đều vô cùng bình thường.

"Cho dù em có là ai, đừng đi có được không?"

"Giang Nhu, đừng giận anh, anh rất thích em."

Thật sự rất thích, thích đến nỗi muốn giấu em đi, không cho bất luận kẻ nào phát hiện em tốt đẹp đến như vậy.

Thích em, trong tim lẫn trong mắt chỉ có em, không nhìn thấy sẽ nhớ, nhìn thấy rồi vẫn luôn muốn nhìn tiếp.

✤CP: lưu manh ngoài đường là cá mập, về nhà là cá con × cảnh sát tập sự chính trực, dịu dàng

✤Tái bút: Đời này nam chính từ đầu đến cuối đều là người tốt, chuyện đời trước là hiểu lầm.

✤Một câu tóm tắt: Chuyện xưa của Giang Nhu và Lê Tiêu.

✤Lập ý: Tự lập, phát triển, cuộc sống đầy tình yêu thương.

Các số gần nhất
Danh sách chương