Hôm nay bọn họ đã đi bộ không ít, mùa đông thời này vẫn còn rất lạnh, mùa đông ở đời sau tuyết mỗi năm một ít, không giống như lúc này, tuyết trắng phủ dày đặc đến bắp chân người đi đường.
Lê Tiêu từ thành phố S trở về không mang giày, đôi giày mới mua dịp Tết là giày để mang vào mùa nắng nóng, đôi giày bằng nhung giữ ấm hôm nay mang ra ngoài là do Giang Nhu mua cho hắn ở một sạp nhỏ trong chợ với giá hai tệ, giày do các bà lớn tuổi làm, vô cùng ấm áp và dày dặn, nhưng lại chỉ có thể mang trong nhà, mang đi đường sẽ dễ bị ướt.
Lúc Lê Tiêu về đến nhà, vớ của hắn đã ướt đẫm, nhưng hắn không nói gì, chỉ thay một đôi vớ khác rồi đi sưởi ấm, cho nên Giang Nhu cũng không nghĩ nhiều.
Mãi cho đến tối, lúc nằm trên giường, Giang Nhu không cẩn thận đụng phải chân hắn mới phát hiện một chân của hắn đặc biệt lạnh, cô hỏi: “Sao chân của anh lại lạnh như vậy? Anh muốn ngâm chân không?”
Lê Tiêu hơi cau mày như đang chịu đựng gì đó: “Anh không sao, một lát nữa là ổn rồi.”
Nhưng một lát sau, Giang Nhu lại đụng vào chân hắn lần nữa, phát hiện vẫn rất lạnh, nhưng chân còn lại của hắn thì vẫn ở nhiệt độ bình thường.
Giang Nhu hỏi hắn: “Rốt cuộc sao lại thế này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT