Lê Tiêu và Chu Kiến trở về lúc năm giờ sáng ngày hôm sau, đi cùng bọn họ còn có một người phụ trung niên cả người dơ bẩn.
Người phụ nữ trung niên nọ khoác áo ngoài của Lê Tiêu, quần áo rách rưới, tả tơi, tóc tai rối bù, bết rít không biết đã bao lâu chưa được xử lý, mặt mũi chỗ đen chỗ vàng, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Đại Bằng… Tôi muốn tìm Đại Bằng…"
Ánh mắt ngây dại, tinh thần trông không được ổn lắm.
Lê Tiêu đi đằng trước, Chu Kiến đỡ người đi phía sau. Nghe bà nói, Chu Kiến vội khuyên nhủ: "Dì ơi, Đại Hữu sẽ đến nhanh thôi, dì đừng nóng vội, sẽ nhanh chóng gặp được chú ấy thôi."
Lê Tiêu gõ cửa nhà mình. Hắn vừa gõ cửa, mẹ Chu ở cách vách liền nghe thấy, bởi vì đã lớn tuổi cho nên mẹ Chu ngủ không nhiều, bình thường cũng dậy rất sớm, hơn nữa con trai và Lê Tiêu đi cả đêm không về, trong lòng lo lắng nên hôm nay bà cũng dậy sớm hơn.
Nghe tiếng gõ cửa, bà ngay lập tức mở ra xem, sau đó thì nhìn thấy Chu Kiến đang đứng cùng một người phụ nữ vừa bẩn thỉu vừa không được bình thường, thấy Lê Tiêu vẫn còn gõ cửa, bà vội nói: "Đừng gõ nữa, có lẽ Giang Nhu và con gái con vẫn còn đang ngủ."
Lê Tiêu liền rút tay về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play