Lúc mở mắt nàng đã thấy mình nằm sấp trên người cô, cả người nàng nép vào ngực cô.. sao mà thơm quá.. sao mà ấm áp quá. Kiều cứ mê đắm mà không hề để ý xung quanh. Thi lay người mở mắt, rồi hung hăng đẩy Kiều ra, cô phủi bụi rồi lạnh lùng đứng lên. Kiều còn đang bĩu môi vì hành động lạnh lùng của cô, thì đã hét toáng lên: "Aa đây là đâu vậy... đầu lâu người a a a cứu tôi."
“Cô nhỏ tiếng vào xem, sắp thủng màng nhĩ tôi rồi.”
Đây là một mật thất khá nhỏ, xung quanh được treo những ngọn đèn quay ngược xuống, dưới sàn là vô số đầu sọ người, cùng những hình vẽ quái dị. Thi tự trấn an mình, rồi nhìn về phía chiếc ghế đá duy nhất trong phòng, trên đó là một bộ xương bị xiềng xích, nhìn thấy bộ xương ấy trong tư thế bị trói ngồi, Kiều càng hoảng hơn, nàng như chuột con, rụt cả người vào lòng Thi, Thi từ khi nào cũng đã trở thành thói quen ôm Kiều vào lòng, như thể muốn bảo vệ yêu tinh vậy..
Thi nén sợ dù gì cũng chỉ là bộ xương, không đáng sợ bằng đám quỷ có thịt ở trên kia, nhưng nơi này u ám quá, hơi lạnh cứ phả vào tai cô khiến chân tóc cô dựng đứng hết cả lên. Kiều bên cạnh đã run rẩy bộ đồ này quá mỏng manh rồi, nàng run giọng: "Tôi.. tôi lạnh quá."
"Cô cầm đèn dầu đi." Thi đưa đèn dầu cho Kiều rồi liếc một cái: "Cô cầm cho chắc, cô mà để rơi thì tôi và cô sẽ chết ở đây đó."
Kiều khẽ gật đầu, nàng buông tay Thi ra rồi nhận đèn dầu, cầm chắc chắn. Thi đi lại gần cái bộ xương bị trói kia rồi tìm kiếm ba hồn của Minh, lúc nãy trước khi đi Minh có dặn chỉ cần mở chiếc hộp mà tên đầu lâu xương sọ này cầm thì có thể thả ba phần hồn ra rồi. Thi thoáng nhìn trong ánh đèn dầu mờ mờ thì thấy trên cánh tay bị trói của hắn có một chiếc hộp, bên tai cô vẫn là những tiếng rì rầm đáng sợ. Thi nén cơn sợ, cô ra hiệu cho nàng đi theo sau lưng mình để soi sáng cho cô, từng bước từng bước hai cô gái tiếp cận được bộ xương bị trói ấy, cô đưa tay định mở chiếc hộp thì thoáng thấy đôi mắt của hộp sọ loé sáng, Thi giật bắn cả người, theo thói quen phòng thủ cô vơ vội cái cán kiếm trong túi ra, nhưng vừa nhìn lại đã thấy hộp sọ vẫn bình thường..
"Làm.. làm sao vậy?" Kiều sững sờ trước hành động tự vệ của cô, nàng cũng cảm nhận có nguy hiểm nên nép càng sát vào người cô hơn.
"Tôi hoa mắt thôi."
"Cô ổn không? Để tôi thổi cho cô."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play