Chuyện Quái Dị Ở Bệnh Viện

Chương 7


1 tháng


Đại Đào nhìn thấy vẻ kinh hãi của tôi, bèn thử hỏi: “Anh nói là... chính là bà ta?”
Lúc này viên cảnh sát nhận ra chúng tôi hình như có chuyện gì còn giấu giếm, bèn cắt ngang câu chuyện: “Các anh quen bà ta à? Bà ta là ai?”
Tôi sững sờ hồi lâu, sau đó ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào mắt viên cảnh sát nói: “Chính là bà ta... bà ấy sống ở tầng trên phòng tôi...”
Viên cảnh sát cũng sững người, ngay sau đó liền hỏi tôi: “Vậy sao? Vậy anh hãy xem những tấm khác xem còn nhận ra ai nữa không?”
Tôi lấy hết can đảm, lại quan sát tiếp, kết quả nhìn thấy thêm ba thi thể khác nhau nhưng những thi thể này đã quá phù nên khó có thể nhận ra.
"Nhìn không rõ, tôi không nhận ra." Tôi đưa lại mấy bức ảnh đó cho cảnh sát, cảm thấy có một chút khó chịu.
"Anh sống ở đâu? Dẫn chúng tôi tới xem." Ông ta nói.
Sau vài phút, hai chiếc xe cảnh sát chở tám người và cả hai chúng tôi đi về trường học. Tôi chỉ cho xe đi về hướng cửa Bắc của trường. Sau cùng xe dừng ở phía trước cổng, chúng tôi đi vào trong, chỉ mấy phút là tới tầng nhà - nơi tôi đang sống.
Vừa bước lên tầng Mã đội trưởng vừa hỏi tôi: “Trước đây bà ta sống một mình à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play