Đại điện mênh mông nháo nhiệt chỗ nào cũng là người, nhưng trong mắt Đan Tử Ngụy chỉ có duy nhất một người đặc biệt rõ ràng đó.
Đó là một thiếu niên áo trắng, tóc xám ngoài nhạt trong sậm không chút hài hòa với những mái tóc đen xung quanh, màu tóc này Đan Tử Ngụy chỉ từng thấy ở người già, như trên than rải một lớp tro rồi lại rơi xuống tuyết, từng lớp năm tháng dần dần sậm hơn, lại làm mờ đi tuổi tác của người niên thiếu.
Không cần nhìn tơ đỏ kết nối, chỉ miếng vải đen trên đôi mắt thiếu niên tóc xám cũng đã nói với Đan Tử Ngụy thân phận của y: Đoạn Tu Viễn.
Đan Tử Ngụy nửa ngày cũng chưa hồi hồn về được. Sau khi dùng tơ cơ duyên thì nhất định sẽ xuất hiện đột phá thời gian, điều này trong lòng Đan Tử Ngụy hiểu rõ, bởi vậy làm hắn ngây ra như phỗng không phải chuyện đồng bọn nhỏ lớn lên như thổi, mà là vẻ ngoài thê thảm của Đoạn Tu Viễn!
Không sai, bộ dạng Đoạn Tu Viễn chỉ có thể dùng từ “thê thảm” để hình dung. Đây không phải nói ngoại hình y khó coi, trái lại nền tảng của Đoạn Tu Viễn vô cùng ưu tú —— nhưng đó chỉ là cái “nền”. Chỉ thấy vô số ngấn đỏ quật tứ tung trên da Đoạn Tu Viễn —— khiến người ta cực kỳ khó chịu, khiến người ta nghĩ đến làn da khô nứt mất đi sự sống. Cả người Đoạn Tu Viễn thoạt nhìn tựa một bức tranh thủy mặc thượng hạng bị ngoại lực thô bạo xé banh, rồi lại vô cùng tiếc thương mà ghép lại.
—— Đệch đệch đệch, sao lại biến thành thế này?
Khiến Đan Tử Ngụy đau lòng cho đồng bọn nhỏ không chỉ là ngấn đỏ kinh tâm động phách kia, còn là tình cảnh của Đoạn Tu Viễn —— y dường như bị cô lập.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play