Trong phim thường xuất hiện cái cảnh như vậy, nhân vật chính lúc đối phó với kẻ địch tàng hình, thông thường sẽ lấy bột mì hay thuốc màu bên người vẩy ra xung quanh, bột mì/thuốc màu tung tóe tựa như kính chiếu yêu, sẽ “in” ra kẻ địch tàng hình —— họ dù sao cũng chỉ là tàng hình, chứ không phải tan biến thành không khí. Lúc Đan Tử Ngụy làm khán giả, hắn sẽ like 32 cái cho nhân vật chính, nhưng khi hắn làm nhân vật phản diện bị đối phó…
Không! Khoa! Học!
Đó là ý nghĩ và ý niệm duy nhất của Đan Tử Ngụy khi bị Bạch Tuyết ấn ngã vào quan tài thủy tinh.
Đầu Đan Tử Ngụy “cốp” một tiếng đánh vào đáy quan tài, lần này có lẽ bị đụng mạnh, tai hắn tràn ngập tiếng vang ong ong, trước mắt cũng bốc ra rất nhiều đom đóm. Tàng hình lúc này đã không còn bất cứ ý nghĩa gì, Đan Tử Ngụy mở to hai mắt, đom đóm nổ ra do va chạm trong tầm nhìn dần dần tắt đi, chỉ còn màu đen trắng và đỏ.
Đen chính là tóc người nọ, trắng chính là da người nọ, đỏ chính là máu của người nọ. Vách quan tài thủy tinh trong suốt khúc xạ ra vẻ mặt khó tin của Đan Tử Ngụy, hắn cứng ngắc xoay đầu nhìn bàn tay Bạch Tuyết ấn trên vai mình, chất lỏng đỏ tươi trào ra từ cổ tay trắng bóc, thấm ướt y phục hắn, làm ấm cổ của hắn.
Dùng bột mì hay thuốc màu phá tàng hình là rất khoa học, không khoa học chính là chuyện công chúa phát hiện ra hắn. Trong phòng cất giữ đóng kín sao có thể có bột mì và thuốc màu cho được? Thế là công chúa điện hạ xinh đẹp liền dùng dao cắt đứt cổ tay, lấy máu bôi ra.
Người bình thường có thể làm tới mức này được sao? Đan Tử Ngụy nhìn nhìn, ngơ ngác nghĩ. Trọng điểm là, Bạch Tuyết sao lại biết hắn đang tàng hình? Bình thường khi không thấy người đối diện đâu nữa, phản ứng đầu tiên hẳn phải là nghĩ đối phương đã chạy đi chứ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT