[Xuyên không] Vọng Nguyệt

9.


2 tháng


Cuộc tâm sự đêm khuya với Tường làm tôi thức trắng hai đêm liền.
HAI! ĐÊM! LIỀN!
Không phải vì trái tim thiếu nữ của tôi rung động trước những lời ngọt như mía lùi của người kia rồi thổn thức đến nỗi mất ngủ, mà cái bản tính nhiều chuyện của tôi cứ vậy mà đã trỗi dậy, quyết tâm tìm ra chân tướng đằng sau cái chết của Trần Như Ý. Cũng vì vậy mà trong đầu tôi đột nhiên nảy ra suy nghĩ, rằng "duyên nợ kiếp trước" của tôi liệu có phải là đi làm thám tử không lương như thế này không?
Tường đã đồng ý với tôi chuyện tạm thời dừng bày tỏ tình cảm như bình thường, dù tôi chẳng biết và cũng không có ý định muốn biết cái "như bình thường" mà anh ta nói là như thế nào. Vì Tường khá bận rộn, nên chuyện thư từ mùi mẫn ba ngày một bức cũng sẽ bị hoãn lại, nhưng anh ta nói thi thoảng vẫn sẽ gửi thư cho tôi và mong rằng tôi sẽ, thực ra là bắt buộc, hồi âm lại. Nếu có chuyện hệ trọng hay việc gì cần giúp đỡ tôi cũng có thể nhờ cậy anh ta. Trước khi nhảy ra vườn cây đi mất, Tường còn hẹn thề những lúc rảnh rỗi sẽ đến đưa tôi đi chơi cho khuây khoả đầu óc.
Tóm lại, chúng tôi đưa ra thoả thuận rất hợp lý cho cả hai bên, để hiểu ngắn gọn thì là từ bây giờ tôi và Tường tạm–thời, dừng yêu đương, chuyển qua mập mờ. Như vậy cũng chẳng thiệt thòi gì cả, tôi thầm tự nhủ với chính mình, dù sao tôi cũng cần Tường cung cấp vài thông tin về chuyện giữa anh ta và Trần Như Ý cũng như với cái gia đình này, thế nên việc cương quyết cắt đứt quan hệ xem chừng hơi liều lĩnh.
"Thứ nhất, phải tìm ra được những bức thư bị lấy mất kia."–Tôi lẩm bẩm một mình, trùm chăn ngồi trong ánh đèn dầu chập chờn mà gạch gạch xoá xoá lên tờ giấy đặt trên đùi–"Nên bắt đầu từ Tú, vì con bé là người dọn dẹp phòng và cũng thân với mình nhất, sau đó là anh cả..."
Tôi khựng lại một chút khi viết đến dấu mũi tên đầu tiên trong tờ giấy. Nếu cả hai người đó đều không biết thì sao?
“Đúng rồi, hỏi Tú xem bình thường ai là người giao thư tới. Theo đó rồi lần ra tung tích của những chiếc lá thư bị mất.”
Hùng hổ lên kế hoạch rồi vẽ đường đi nước bước đẹp như Van Gogh là vậy, nhưng rốt cuộc hai ngày, thậm chí là ba ngày sau đó, cái chuyện điều tra manh mối vẫn bị tôi đẩy xuống cuối danh sách những việc cần làm. Không phải vì tôi không muốn điều tra, mà là vì tôi chẳng biết nên bắt đầu từ đâu để không rút dây động rừng cả.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play