Họ đi ngang qua một loạt kệ để hàng, một bịch snack khoai tây ở hàng thứ hai đột nhiên há cái miệng đầy máu, trong miệng đầy răng nanh nhọn hoắt, như thể muốn ăn thịt luôn hai người vậy.
“A!” Tô Dung bị hoảng sợ, khẽ hét lên một tiếng, thận trọng lùi sang ngang một bước. Nếu lùi về sau, cô có thể sẽ va phải các kệ để hàng ở đằng sau.
Triệu Bằng bị giật mình với tiếng hét của cô, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, cũng trông thấy cái miệng trên kệ để hàng mưu toan cắn bọn họ kia.
Anh ta nuốt nước miếng: “Thứ này…… chắc là thực phẩm quá hạn sử dụng mà quy tắc đã nói nhỉ?”
“Chắc là vậy.” Tô Dung gật đầu, trong lòng vẫn thấy hơi sờ sợ, “Chúng ta vẫn nên cách xa nó ra một chút thì hơn, ngộ nhỡ nó đột nhột nhảy ra ngoài thì đằng nào hai chúng ta cũng bị thương.”
Hai người vội vàng lướt qua một vòng toàn bộ khu thực phẩm, sau đó trở lại quầy ngân đài với tốc độ như tên lửa. Chẳng được bao lâu, Vương Kiến Quốc và bác gái Lý cũng quay về. Khi đến khu thủy sản, hai người họ không gặp phải hai tình huống trong quy tắc đã nhắc đến.
“Đội Tĩnh Di đâu mất rồi? Sao đến giờ còn chưa về nữa?”
**
Sau khi đến khu quần áo, Mẫn Tĩnh Di và Hoàng Đào xem lướt qua một chút. khu quần áo có rất nhiều ma nơ canh hình người màu trắng, được tạo thành nhiều dáng khác nhau.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play