Đã biết rất có thể quy tắc tại khu quần áo có vấn đề, bây giờ mà tiếp tục đi đến khu quần áo nữa thì nói không chừng sẽ xuất hiện thêm một “Hoàng Đào” thứ hai.
Nghe vậy, Vương Kiến Quốc nhìn vào mắt Tô Dung với thần sắc kinh ngạc. Triệu Bằng làm ầm ĩ ở bên cạnh, đồng thời còn mang theo vẻ thăm dò: “Này này này! Thì thầm to nhỏ cái gì đó hả?”
Tô Dung chọt hai ngón tay vào nhau, trông có vẻ khá ngại ngùng: “Vì ở khu đồ dùng sinh hoạt hằng ngày không có băng vệ sinh, nên tôi muốn nhờ chú Vương thuận tiện tìm hộ tôi xem ở mấy chỗ khác có không ấy mà, tôi có cảm giác mình sắp đến tháng rồi.”
Chưa từng có ai chú ý đến chuyện này, tất nhiên cũng chẳng biết Tô Dung đang nói dối.
Ngoài bản thân cô ra, ba người ở hiện trường đồng loạt tỏ ra sửng sốt. Vương Kiến Quốc nhìn cô một cái thật sâu, sau đó cứng ngắc gật đầu: “Đúng là vậy đấy.”
Sau khi hai tổ tách nhau ra, Tô Dung dẫn Hoàng Đào đi thẳng đến khu thực phẩm. Theo quy tắc và kinh nghiệm cô từng trải qua, khu thực phẩm là nơi an toàn nhất. Khi ở đây, dù Hoàng Đào có vấn đề, thì cũng chẳng thể giở trò xấu gì.
“Dung Dung, chị gọi em như vậy có được không?” Trên đường đi, Hoàng Đào dè dặt hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT