"Tiêu Thanh Hải có phải đều đưa hết tiền cho hai người không?" Ôn Ngôn không có kiên nhẫn nghe Trương Dung Dung nói hết câu, cậu trực tiếp ngắt lời kể lể của Trương Dung Dung.
Trương Dung Dung vốn định tiếp tục khóc lóc, bán thảm, kết quả nói nửa chừng bị người ta cắt ngang câu, giọt nước mắt lơ lửng nửa rơi nửa không trên mặt trông cực kỳ buồn cười ......
"Tôi, tôi đã cứu mạng nó nha, đây, đây không phải là chuyện nên làm sao?" Trương Dung Dung tự nhận là mình không làm sai, bà ta cứu Tiêu Thanh Hải, đối phương báo đáp bà ta, đó không phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao!
"Vậy bà đoán tiền của hắn từ đâu ra?" Ôn Ngôn nhìn hai mẹ con Trương Dung Dung hỏi.
Cái gì tiền từ đâu ra, tiền còn không phải là do kiếm ra hay sao, người này bị sao vậy, không chịu cho tiền thì thôi, còn suốt ngày nói mấy câu chẳng hiểu gì.
Mẹ con Trương Dung Dung liếc nhìn nhau một cái, vừa định khóc lóc lăn lộn theo kiểu lăn xả của quân đội, thì nghe thấy Ôn Ngôn tiếp tục nói: "Hai người phải biết hắn để đưa tiền cho hai người, mà đã vay mượn ở chỗ tôi rất nhiều, hiện tại vẫn chưa trả, hai người nói xem phải làm sao đây!"
Nghe thấy Ôn Ngôn nói kiểu xã hội đen kia, hai mẹ con Trương Dung Dung trực tiếp ngây ngốc, bọn họ nào cótừng gặp qua tình huống kiểu này ......
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT