Trong giới bá tổng, có một quy định bất thành văn, một bá tổng đủ tư cách, làm sao có thể chưa từng bao dưỡng chim hoàng yến.
Ôn Ngôn, là một bá tổng thế hệ mới, cũng muốn có được một chim hoàng yến thuộc về mình, hoàn toàn yêu thương mình, có thể mặn có thể ngọt ......
Đáng tiếc ánh mắt của cậu rất cao, không ai có thể lọt vào mắt cậu.
Hôm nay, cậu đi đến công trường thị sát tình hình như mọi khi, một bóng dáng chợt đập vào mắt cậu ......
Mặc dù đối phương chỉ mặc áo ba lỗ màu trắng và quần công nhân đơn giản, cũng không thể át đi gương mặt đẹp trai của anh ta, một gương mặt gây tác động mãnh liệt cho Ôn Ngôn, cộng thêm thân hình cực kỳ cơ bắp trông rất mạnh mẽ của đối phương ......
Ôn Ngôn nuốt nuốt nước miếng, đây còn không phải là chim hoàng yến trong tâm tưởng của cậu hay sao?
Ôn Ngôn không cách nào kháng cự đi đến trước mặt anh ta, cẩn thận đánh giá người này.
Cậu phát hiện người này không chỉ có ngoại hình đẹp trai, mà cả người còn toả ra một loại khí chất độc đáo, ánh mắt anh ta thâm thúy, làm như có thể nhìn thấu lòng người.
Ôn Ngôn bất giác chùi chùi khóe miệng, sợ chính mình thèm thuồng thân hình đối phương đến chảy nước miếng.
"Anh tên gì?" Ôn Ngôn nhẹ nhàng hỏi đối phương.
Đối phương ngẩng đầu nhìn thoáng qua Ôn Ngôn, rồi lại im lặng cúi đầu bắt đầu dọn gạch.
Ôn Ngôn: "......" Sao kịch bản không đúng vậy? Không phải nên tỏ ra lấy lòng cậu hay sao, như vậy cậu sẽ có lý do mang người về nhà để thế này thế kia, còn thế nọ nữa.
Cậu hắng hắng giọng nói: "Anh có mệt hay không, muốn nghỉ ngơi một chút hay không?"
Đối phương: "......"
Ôn Ngôn cảm giác biểu tình trên mặt mình sắp chống đỡ không nổi nữa, làm một bá tổng, đây vẫn là lần đầu tiên cậu bị người ta làm lơ như vậy!
Lúc này giám đốc Hứa phụ trách công trường một đường chạy vội đến đây.
"Ôn tổng, xin chào, tới thị sát tại sao không báo một tiếng, anh xem chỗ chúng tôi bụi bặm nhiều thế này." Giám đốc Hứa nở nụ cười nịnh nọt.
Nhìn thấy giám đốc Hứa, Ôn Ngôn kiêu ngạo ưỡn ưỡn ngực, bây giờ biết tôi là ai rồi chứ gì, còn chưa đến lấy lòng tôi.
Ngay lúc Ôn Ngôn đang nghĩ tiếp theo làm thế nào để xách chú chim hoàng yến này về nhà, thì nghe thấy bên cạnh truyền đến giọng nói trầm thấp mà lại dễ nghe.
"Làm phiền nhường đường."
Ôn Ngôn là người mê sắc đẹp, cậu cũng không cảm thấy giọng nói của một người có thể tuyệt vời đến mức nào, nhưng hiện giờ cậu cũng là một người mê giọng nói rồi! Hoá ra trên đời thật sự có giọng nói dễ nghe như vậy.
Vì thế Ôn Ngôn theo bản năng tránh ra một chút, đối phương đẩy một xe gạch thuận lợi đi ngang qua.
Đi Ngang! Qua!
Ôn Ngôn trợn tròn mắt, người này tại sao không ra bài theo lẽ thường!
Hiếm khi gặp được người đàn ông có ngoại hình hợp với gu của mình, giọng nói lại dễ nghe như thế, đáng tiếc cứ vậy mà bỏ lỡ.
Ôn Ngôn cảm giác mối tình đầu của cậu còn chưa bắt đầu đã kết thúc ......
Giám đốc Hứa thấy vậy cũng không khỏi đen mặt, thằng này thật là không biết tốt xấu, Ôn tổng ở bên cạnh không biết đi đường vòng còn kêu Ôn tổng nhường đường, không nhìn thấy vẻ mặt Ôn tổng không vui hả!
"Cái thằng này bị gì vậy, Ôn tổng ở đây, mày không biết xấu hổ kêu Ôn tổng nhường đường cho mày à." Giám đốc Hứa chỉ vào sau lưng của đối phương la mắng.
Đối phương làm như không nghe thấy, bước chân không ngừng đi về phía trước.
Giám đốc Hứa thấy lời của mình đối phương cũng không nghe, ông ta vừa định vén tay áo lý luận với đối phương, thì bị Ôn Ngôn cản lại: "Bỏ đi, bỏ đi, anh ta tên gì."
Nếu là mối tình đầu, ít nhất phải biết đối phương tên gì đúng không, nếu không chỉ có thể là yêu thầm, làm một bá tổng thì đây tuyệt đối là chuyện không được phép, Ôn Ngôn cần phải cứu vãn mặt mũi của mình!
Nghe thấy Ôn Ngôn để ý một công nhân như vậy, giám đốc Hứa cảm thấy bản thân chợt bừng tỉnh ngộ, thằng kia sợ rằng sắp sửa bay lên đầu cành làm phượng hoàng rồi.
Mấy năm trước Ôn Ngôn đã come out với gia đình, tính hướng của cậu ở trong giới cũng là không ai không biết, không ai không hiểu, có vài người trong tối ngoài sáng cũng từng nhét mấy người cho Ôn Ngôn, đáng tiếc không một ai có thể lọt được vào mắt Ôn Ngôn, hoá ra Ôn Ngôn thích kiểu này ......
Giám đốc Hứa âm thầm ghi nhớ sở thích của Ôn Ngôn, trên mặt tươi cười trả lời: "Người này gần đây mới tới, nhưng nghe nói điều kiện trong nhà không tốt, rất thiếu tiền, cụ thể để tôi kêu người đi hỏi thăm một chút."
Giám đốc Hứa tự nhận là đã ám chỉ rất rõ ràng, chỉ thiếu điều nói thẳng nếu thật sự không được thì ngài cứ dùng vũ lực cướp đi luôn ......
Chỉ tiếc, Ôn Ngôn không hề nghe ra ý ngoài lời của giám đốc Hứa, cậu vẫn đang đắm chìm trong ảo tưởng mối tình đầu của mình cứ thế chết đi một cách vô cớ ......
Ôn Ngôn qua loa gật gật đầu, cũng không nói thêm gì, sau khi tuần tra một vòng thì trở về.
Cậu phải đi về âm thầm liếm láp vết thương thất tình, cậu muốn đi quán bar uống say!
......