Cố Khinh Ngư là người nắm quyền của Tập đoàn tài chính Cố thị, cho dù thanh danh truyền xa, nhưng trước sau vẫn giữ vẻ khiêm tốn. Tạp chí kinh tế tài chính thỉnh thoảng đăng hình của anh lên trang bìa, nhưng phần lớn xuất phát từ yêu cầu công việc. Đời sống riêng tư của anh được giấu kín một cách thoả đáng, trước đó, rất nhiều người thậm chí còn không biết rõ giới tính thật sự của anh, bên ngoài đương nhiên cho rằng, một doanh nhân thành công như vậy nhất định là một Alpha mạnh mẽ, những người từng có tiếp xúc ngắn trong thực tế với anh, sẽ bất ngờ với chiều cao của anh, theo lẽ thường mà nói, đây tuyệt đối không phải là dáng người của một Alpha nên có, do đó suy đoán anh có thể là Beta hoặc Omega, nhưng tất cả cũng chỉ là suy đoán mà thôi.

Cho đến khi tin tức anh sắp tuyển cho mình một bạn đời Alpha truyền ra, dẫn đến sóng to gió lớn, mọi người rốt cuộc mới xác nhận, anh vậy mà thật sự là một Omega.

Một Omega có thể nói là giàu có nhất trên hành tinh này quyết định xem mắt!

Tin tức này quá mức quan trọng, Cố Khinh Ngư không thể nào tiếp tục duy trì sự khiêm tốn, chỉ là bình thường anh ít khi xuất hiện, truyền thông muốn chặn được anh vẫn khó khăn như trước.

Bên ngoài căn biệt thự cao cấp và toà nhà văn phòng của tập đoàn Cố thị, xe của các hãng truyền thông từ khắp nơi trên thế giới đã chặn kín tất cả các lối ra vào.

Cố Khinh Ngư sẽ không vì việc này mà thay đổi lịch trình của mình, nên ra ngoài thì vẫn ra ngoài, chỉ là phô trương hơn ngày thường không ít, ra ngoài đi làm đều có đoàn xe bảo vệ trước và sau, từ trên xe bước xuống cũng phải có vệ sĩ mở đường, tuy rằng bị các thể loại ống kính dài ngắn vây quanh, nhưng không ai có thể đến gần người anh.

Với tư cách là trung tâm của dư luận và ống kính, Cố Khinh Ngư làm như không có việc gì, vừa đi vừa khẽ nói gì đó với một Alpha cao lớn bên cạnh, tư thái của anh thoải mái, vẻ mặt như bình thường chào hỏi với các quản lý cấp cao bước ra nghênh đón, đi vào thang máy dành cho quản lý dưới sự vây quanh săn đón, biến mất khỏi ống kính của giới truyền thông.

Chỉ để lại Ninh Triệt - Trưởng phòng quan hệ công chúng của Cố thị để ứng phó với giới truyền thông.

Các phóng viên vẫn chưa từ bỏ, vẫn to tiếng truy vấn, nóng lòng muốn biết mọi chi tiết về việc tìm bạn đời của Cố Khinh Ngư. Mắt thấy không thể nào có được bất kỳ câu trả lời nào từ chỗ người nọ, bọn họ nhanh chóng chuyển micro sang chỗ Ninh Triệt.

"Ninh tiên sinh, xin hỏi hình tượng lý tưởng của Cố tiên sinh là như thế nào? Ngài là trợ thủ đắc lực kiêm bạn tốt của Cố tổng, có thể tiết lộ một ít tin tức nội bộ không?"

Ninh Triệt khác với những quản lý cấp cao mặc vest lịch sự trước đó, y ăn mặc thoải mái hơn nhiều, phong cách có vài phần giống với Cố Khinh Ngư. Trên mặt y treo một nụ cười ôn hòa phù hợp, nhưng lời nói ra lại lạnh lùng vô tình.

"Thực xin lỗi, mấy vấn đề này tôi không tiện trả lời." Ninh Triệt nhìn tất cả ống kính xung quanh, nói: "Cảm ơn sự quan tâm của mọi người đối với Cố tiên sinh, nhưng tôi nghĩ đây là việc cá nhân riêng tư của anh ấy, không có nghĩa vụ phải trả lời công chúng."

Nói xong, rồi ra hiệu cho nhân viên an ninh tiến lên, lịch sự mời các phóng viên rời đi, bản thân cũng xoay người đi vào thang máy dành cho quản lý.

Những hình ảnh này được đồng loạt phát sóng trực tiếp trên nền tảng của các hãng truyền thông lớn, luôn có người xem không rõ sự thật khi đi ngang qua nhịn không được nhắn lại:

[Tình huống gì vậy? Cố Khinh Ngư mà còn phải xem mắt á? Không phải anh ta đã có rất nhiều người tình hay sao? Hiện tại tỉ lệ AO vốn dĩ đã rất đáng lo rồi, anh ta còn muốn độc chiếm bao nhiêu Omega nữa mới chịu bỏ qua? Bộ người nghèo không có A quyền hả?]

[Cười chết, trước khi gào lên làm ơn tìm hiểu, Cố Khinh Ngư là Omega đó được chưa? Anh ta đang định tìm một Alpha cho mình.]

[???]

[Cho nên, trước đây nhiều Omega như vậy tuyên bố mình đã bị Cố Khinh Ngư đánh dấu ...... Nói nãy giờ hoá ra bản thân Cố Khinh Ngư là một Omega à?]

[Mới trở về từ Weibo của một minh tinh họ Z nào đó, năm đó cậu ta thề thốt ám chỉ Cố Khinh Ngư, nói chính mình bị cưỡng ép vào kỳ phát tình, bị ép đánh dấu, giành được không ít sự đồng tình, cho nên rốt cuộc một Omega cưỡng ép cậu ta kiểu gì?]

[......]

[Nói đi cũng phải nói lại, hình ảnh của Cố Khinh Ngư thật sự quá A đi, không trách mọi người hiểu lầm nhiều năm như vậy!]

[+1, khí chất tổng tài xuyên qua màn hình này, bị những Alpha cao lớn như vậy vây quanh, vẫn là khí thế của người bề trên.]

[Vừa trẻ tuổi vừa đẹp trai vừa có tiền, quả thực đời người hoàn mỹ.]

[Không có ai nằm mơ mình có thể được anh ta lựa chọn sao? Đó là Cố Khinh Ngư á trời ơi, sau này không cần phải nỗ lực nữa.]

[Anh ta diện mạo đẹp như vậy, cho dù không có tiền tôi cũng nguyện ý đánh dấu anh ta.]

[Nhưng nói tới mới nói, Alpha bên cạnh Cố Khinh Ngư cũng không ít nha, hơn nữa tất cả đều rất ưu tú, anh ta còn cần phải xem mắt sao?]

[Tâm tư của sếp bự có tiền, cậu đừng suy đoán!]

[Cho nên tiêu chuẩn tìm bạn đời của sếp bự rốt cuộc là gì vậy?]

[Theo tin tức nội bộ đáng tin cậy, yêu cầu căn bản là độ xứng đôi của tin tức tố từ 95% trở lên.]

[95%! Vầy cũng quá khắc nghiệt đi? Anh ta thật sự có thể tìm được sao?]

[Tại sao không thể? Xác suất người thường chúng ta tìm ra độ xứng đôi cao như vậy rất nhỏ, nhưng thân phận địa vị này của anh ta, cho dù yêu cầu 100% cũng không phải là không thể nha!]

[Chỉ dựa vào độ xứng đôi sao? Tôi không tin. Chắc chắn là có yêu cầu về cấp bậc, tài sản, địa vị của Alpha, ít nhất là cấp S, những A phổ thông chúng ta vẫn là đừng nghĩ.]

[Với thân phận tài mạo của anh ta, tôi cảm thấy chỉ có Ngô đại thiếu của Tập đoàn Diệu Minh mới có thể xứng đôi.]

[Hứ, xứng cái JJ, sinh hoạt cá nhân loạn như vậy, bớt dính dáng tới! Mỹ nhân xứng với anh hùng, tao cảm thấy vẫn là Binh ca ca bên quân đội có tư cách nhất!]

[......]

Trong phòng họp lầu 32, các quản lý cấp cao kết thúc cuộc họp nối đuôi nhau đi ra, Cố Khinh Ngư vẫn ngồi ở vị trí chủ tịch, Thiệu Ngôn ở bên cạnh anh tiếp tục thảo luận những chi tiết chưa nói hết trong cuộc họp.

Lúc này, Ninh Triệt lướt điện thoại di động thong thả ung dung đi đến.

Cố Khinh Ngư liếc mắt nhìn y, tức giận hỏi: "Cười cái gì chứ?"

"Boss, cộng đồng mạng đang giúp cậu liệt kê danh sách Alpha chờ tuyển nè, cậu muốn xem không?"

"Tám chuyện đến cả trước mặt tôi luôn?" Cố Khinh Ngư không có hứng thú, thấy Thiệu Ngôn tiếp lấy điện thoại, xem lướt qua, quả nhiên là một dãy tên họ thật dài, phía sau còn tri kỷ liệt kê ra thứ hạng giá trị của những Alpha này, chấm điểm tướng mạo, cấp bậc tin tức tố v.v...., nhìn rất gì và này nọ, chỉ là tính chuẩn xác còn phải chờ kiểm tra.

Những điều kiện liệt kê trong đây, còn rất cho anh mặt mũi, lai lịch người nào người nấy đều không nhỏ.

Ninh Triệt thấy Thiệu Ngôn trầm mặc lật xem bài post, cũng không vội lấy điện thoại lại, quay đầu nói với Cố Khinh Ngư: "Có một số người trong danh sách này đã hỏi dò tôi, định hỏi ý tứ của cậu một chút. Thế nào? Có xao động hay không? Người nào trong đây cũng đều trẻ đẹp, không giàu thì sang."

Cố Khinh Ngư lười biếng liếc nhìn y một cái: "Là tôi không trẻ đẹp, hay không đủ giàu sang?"

Ninh Triệt gãi gãi đầu, cười he he.

"Nhưng mà, tại sao cậu yêu cầu độ xứng đôi cao như vậy?" Ninh Triệt thật ra không hiểu lắm, độ xứng đôi càng cao kỳ thật có nghĩa là quyền chủ động của Alpha trong quá trình ở chung càng lớn, Omega càng bị động, nhưng Cố Khinh Ngư lại không phải là người bằng lòng từ bỏ thế chủ động.

Cố Khinh Ngư nhàn nhạt nói: "Là đề nghị của Thẩm tiến sĩ."

Ninh Triệt xem như là bạn cùng lớn lên từ nhỏ của Cố Khinh Ngư, đối với tính tình của anh tuy không phải rõ như lòng bàn tay, thì cũng coi như rõ một phần, vừa nghe thấy giọng điệu này đã biết anh không nói thật, ít nhất không phải là toàn bộ lý do.

Cố Khinh Ngư không nói, y đương nhiên sẽ không truy tới cùng, chỉ làm như suy nghĩ gì đó gật gật đầu.

Quay đầu lại thấy Thiệu Ngôn đã trả điện thoại lại, liền hỏi hắn: "Thế nào? Có chọn được người thích hợp không?"

Y biết gần đây Thiệu Ngôn cũng đang giúp Cố Khinh Ngư tìm kiếm ứng cử viên, chỉ xem như hắn đang mở rộng danh sách.

Thiệu Ngôn nhàn nhạt đáp lại: "Chẳng thế nào cả."

Ninh Triệt: "?"

Thiệu Ngôn nhìn Cố Khinh Ngư, bổ sung nói: "Độ xứng đôi đều không có ai đạt tiêu chuẩn."

Ninh Triệt líu lưỡi, hỏi hắn: "Nhiều Alpha như vậy, đều đã làm kiểm tra đo lường độ xứng đôi rồi?"

Nhìn phản ứng bình thản của hai vị trước mắt, Ninh Triệt liền biết đáp án.

Có thể bởi vì y là một beta, không thể nào cảm nhận rõ ràng sức hấp dẫn của việc có độ xứng đôi của tin tức tố hơn 95% lớn như thế nào.

Có lẽ ngang với việc cầm trong tay một tấm vé xổ số có giải thưởng kếch sù, cho dù hy vọng trúng thưởng gần như bằng 0, hầu hết cũng đều vui vẻ cào để xem thử.

***

Ngày hôm sau có một hoạt động bên ngoài, Cố Khinh Ngư phải đại diện công ty tham gia diễn đàn toàn cầu về khoa học kỹ thuật, triển lãm thành quả R&D (nghiên cứu và phát triển) mới nhất của công ty.

Trong công ty nhà mình thì dễ quản lý, loại sự kiện trước công chúng thế này, tình hình khó tránh khỏi có chút mất kiểm soát.

Nhân viên an ninh của ban tổ chức có thể chặn được phần lớn giới truyền thông và người qua đường cuồng nhiệt, nhưng lại không thể quản được lời nói và hành động của các khách mời tham gia hội nghị.

Lúc đứng trên bục diễn thuyết, Cố Khinh Ngư đã cảm thấy ở dưới bục có rất nhiều ánh mắt cuồng nhiệt hoàn toàn khác với bầu không khí trước đó. Sau khi hội nghị kết thúc, anh vừa mới xuống khỏi bục, lập tức bị chen chúc bao vây bởi các Alpha.

Cũng may nhân viên an ninh của anh xưa nay không phải là người ăn chay, dùng thân làm lá chắn, chừa ra cho anh một chút không gian tự do hoạt động.

Nhưng những Alpha này vẫn không từ bỏ ý định, cố gắng tiếp cận anh bằng đủ loại phương thức.

"Cố tổng, ngài diễn thuyết thật xuất sắc, không biết có thời gian uống với nhau một ly cà phê hay không?"

Một Alpha ngăn ở phía trước anh, tư thái ngạo mạn, không để vào mắt sự tồn tại của nhân viên an ninh, đưa danh thiếp cho anh, giọng điệu mập mờ.

Cố Khinh Ngư nhìn gã một cái, cũng không định nhận danh thiếp.

Tình huống nhất thời giằng co, không khí xấu hổ.

Lúc này, Thiệu Ngôn từ một góc cách đó không xa đi tới, hắn lịch sự nhận tấm danh thiếp của Alpha, giới thiệu với Cố Khinh Ngư: "Vị này là Tào tiên sinh của tập đoàn Minh Đức."

Sau khi Tào tiên sinh làm ra vẻ một hồi lâu, cuối cùng có được bậc thang, ngạo mạn nhìn về phía Cố Khinh Ngư, thầm nghĩ bây giờ hẳn là có thể nói chuyện.

Nhưng mà, Thiệu Ngôn lại căn bản không đợi Cố Khinh Ngư đáp lại, trực tiếp thay anh mở miệng: "Rất vui được biết Tào tiên sinh, nhưng hiện giờ Cố tiên sinh có việc quan trọng phải xử lý, chúng tôi xin phép đi trước một bước."

Nói xong, hơi gật đầu, rồi dẫn Cố Khinh Ngư rời khỏi chỗ đó.

Tào tiên sinh bị bỏ lại: ???

Nói hắn không lịch sự? Từng cử chỉ hành động gần như không soi ra được lỗi gì.

Nói hắn lịch sự? Tự quyết định như thế, tự chủ trương ra quyết định thay Cố Khinh Ngư luôn?

Tào tiên sinh giận mà không chỗ xả, loáng thoáng nghe thấy phía sau vang lên từng đợt tiếng cười, trừng mắt giận dữ nhìn qua, lại thấy ai nấy ngồi nghiêm chỉnh, làm như không ai chú ý đến sự việc nhỏ vừa rồi.

Đến giờ ăn trưa, ban tổ chức sắp xếp cho nhóm người của Cố Khinh Ngư nhà ăn và khu vực nghỉ ngơi riêng. Cho dù như vậy, vẫn có nhưng Alpha lớp lớp thay phiên nhau, chỉ mong được gặp mặt Cố Khinh Ngư một lần.

Đương nhiên, phần lớn những ong bướm này đều bị các nhân viên an ninh tận chức tận trách chặn ở ngoài cửa, không ảnh hưởng chút xíu nào đến Cố Khinh Ngư.

Bữa tiệc tối Cố Khinh Ngư vốn không định tham gia, chạy xe về nhà được nửa đường, Thiệu Ngôn nhận một cú điện thoại, quay đầu nói với anh: "Trịnh Lê đã về nước."

Cố Khinh Ngư nhìn hắn, lập tức hiểu ý mà hắn chưa nói hết: "Ông ta sẽ dự bữa tiệc tối?"

"Nói là sắp đến rồi."

Cố Khinh Ngư thẳng người dậy, nói với tài xế: "Trở đầu xe, quay lại."

Trịnh Lê là Chủ tịch Liên đoàn quản lý dược phẩm quốc tế, là chuyên gia về chính sách mà bọn họ đang ra sức lấy lòng cho hạng mục mới. Ban đầu bọn họ dự định để bộ phận PR tìm cách tiếp xúc, nhưng nếu đêm nay có cơ hội "tình cờ gặp mặt", thì tất nhiên không thể bỏ lỡ.

Sự thật chứng minh, quyết định của bọn họ cực kỳ sáng suốt.

Thiệu Ngôn ngày thường kiệm lời như vàng, khi công việc yêu cầu lại có thể nói năng trôi chảy, không chỉ làm cho lần gặp mặt tình cờ này diễn ra có vẻ tự nhiên và phù hợp, còn khéo léo dẫn dắt đề tài đến sự sáng tạo và tiềm năng của sản phẩm mới. Sự phân tích chuyên nghiệp chính xác và sự kiến giải độc đáo đối với xu hướng thị trường, khiến Trịnh Lê rất tán thưởng. Cố Khinh Ngư đối mặt với tiền bối trong ngành sản xuất, tư thái cũng vô cùng khiêm tốn ngoan ngoãn, càng làm cho Trịnh Lê rửa mắt mà nhìn.

Tóm lại ba người chỉ hận gặp nhau quá muộn, trò chuyện rất vui vẻ, Trịnh Lê không ngừng gật đầu khen ngợi, bầu không khí hoà hợp. Tối hôm đó, Trịnh Lê đã đồng ý đảm nhiệm vai trò cố vấn cho tập đoàn, hơn nữa đồng ý sẽ dốc hết sức thúc đẩy việc đưa sản phẩm mới ra thị trường.

Có thể nói thắng lợi toàn diện.

Sau khi tiễn Trịnh lão tiên sinh xong, thái độ của Cố Khinh Ngư đối với những Alpha tới bắt chuyện đều hoà nhã hơn một chút. Anh nghĩ, nếu đã quyết định xem mắt, thì cũng không cần xem Alpha như hồng thủy mãnh thú, trái lại thử dùng ánh mắt thưởng thức để quan sát bọn họ.

Không bao lâu, một Alpha có dáng người cao to, diện mạo xuất chúng khiến cho anh chú ý, Cố Khinh Ngư thầm đánh giá trong lòng, ánh mắt bất giác dừng lại nhiều hơn một chút. Thiệu Ngôn nhìn thấy hết, cầm ly đồ uống đưa cho anh, ghé lại gần khẽ nói: "Đây là phó tổng Lý Phàm thuộc bộ phận mua hàng của Thái Thịnh, từng nhiều lần vướng vào các vụ bê bối hối lộ, danh tiếng đáng lo ngại."

Cố Khinh Ngư sửng sốt, gật gật đầu, "Thì ra là thế."

Ánh mắt dừng trên người đối phương tất nhiên thu hồi. Không bao lâu, lại có một vị Alpha phong độ ngời ngời cầm ly champagne tới nói chuyện, Cố Khinh Ngư đang định đáp lại, Thiệu Ngôn lại bỗng nhiên tiến đến, mở miệng cắt ngang hai người: "Xin lỗi quấy rầy, Cố tổng, ngài có điện thoại."

Cố Khinh Ngư hiểu ý, tiễn người đi, vịn vào cớ nghe điện thoại đi đến sân thượng, thấp giọng hỏi Thiệu Ngôn: "Vị này cũng không được à?"

Thiệu Ngôn gật đầu: "Hắn từng bị điều tra do nghi ngờ giao dịch nội bộ trong dự án cầu ở Bắc Hải, qua lại với một Alpha như vậy có thể mang đến nguy hiểm cho ngài."

Cố Khinh Ngư không nghi ngờ hắn, loại bỏ vị Alpha này ra khỏi danh sách.

Liên tiếp hai lần mất hứng, cơn hứng thú hiếm khi nảy sinh của Cố Khinh Ngư cũng gần như tiêu tán hết, bèn đề nghị: "Hay là chúng ta đi về?"

Thiệu Ngôn lại kêu anh chờ một lát, xoay người trở lại đại sảnh, không lâu sau bưng hai miếng bánh kem nhỏ tinh xảo ra tới.

"Ăn chút bánh trước đi, bận rộn cả buổi tối rồi."

Cố Khinh Ngư hai mắt sáng bừng, cầm nĩa ghim một miếng, nhẹ nhàng cho vào miệng.

Bánh kem tan ngay trong miệng, hương vị ngọt mà không ngấy lan toả trong khoang miệng, trên mặt không khỏi hiện ra nụ cười thỏa mãn. Anh vẫn luôn không có khẩu vị cho lắm, ngày thường vì sức khỏe, việc ăn uống đều tuân thủ nghiêm ngặt theo thực đơn của chuyên gia dinh dưỡng. Có rất ít người biết món yêu thích thực sự của anh, cũng chỉ có Thiệu Ngôn can đảm cẩn trọng, phát hiện anh thật ra rất thích loại món ngọt không lành mạnh này, thường lén lút cho anh ăn vài miếng sau lưng chuyên gia dinh dưỡng.

"Hương vị thế nào?" Thiệu Ngôn thấp giọng hỏi.

"Không tệ." Cố Khinh Ngư gật đầu, trong mắt lóe lên ánh sáng sung sướng. Anh nhìn miếng còn lại trong tay Thiệu Ngôn, hỏi: "Anh không ăn sao?"

Thiệu Ngôn nói: "Đều cho anh."

Sáng sớm Thiệu Ngôn đã để ý, nhóm đầu bếp tối nay là nhóm đã từng hợp tác, cho nên trước buổi tiệc gặp riêng đầu bếp làm điểm tâm, kêu ông ấy chuẩn bị món bánh ngọt mà anh thích nhất. Phần ăn vốn chẳng bao nhiêu, hắn sao có thể tranh miếng ăn này với Cố Khinh Ngư?

Cố Khinh Ngư lại thấy buồn cười, không nhịn được cười: "Được rồi, nhanh ăn đi, anh cũng bận rộn cả buổi tối, không biết còn tưởng rằng tôi khắt khe với anh."

Thiệu Ngôn nghe vậy khóe môi khẽ nhếch, nghe lời cầm chiếc nĩa, ghim miếng bánh kem bỏ vào trong miệng.

Không hổ là truyền nhân của ngự thiện cung đình, quả nhiên tài nghệ siêu phàm, khiến người ta nhớ mãi.

Bọn họ ở trên sân thượng ăn nốt phần bánh kem còn lại, gió đêm đông có chút lạnh, nhưng tâm tình của hai người thật ra không tệ.



 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play