Buổi chiều yên tĩnh, ánh mặt trời xuyên qua tấm rèm lá sách chiếu xuống mặt bàn.

Thẩm Dật tay cầm hộp y tế, vội vàng đẩy cửa đi vào, liếc mắt một cái đã nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi ngay ngắn bên sofa cúi đầu lật xem giấy tờ.

Cố Khinh Ngư mang mắt kính gọng vàng, đôi mắt rũ xuống, ánh mắt chăm chú. Mái tóc đen mềm mại gần đây mới được cắt tỉa, ngắn và gọn gàng, tôn lên chiếc cổ mảnh khảnh, bởi vì cơn tình nhiệt đột ngột xảy ra mấy tiếng trước, gần chỗ tuyến thể vẫn còn hơi sưng và ửng đỏ, khiến người ta không dám nhìn kỹ.

Ánh mắt hơi bối rối của Thẩm Dật rơi xuống tay Cố Khinh Ngư, lại thấy mười ngón tay trắng nõn của anh, lòng bàn tay và chỗ khớp xương cũng lộ ra một chút hồng nhạt, cũng tinh xảo như một bức tranh.

Để tránh sự khó chịu do chất liệu vải vóc ma sát gây ra, Cố Khinh Ngư quanh năm mặc tơ lụa mềm mại, áo sơ mi trắng ngà, quần dài màu xanh đen, nhìn bình thường không có gì đặc biệt, thật ra được thiết kế từ hãng nổi tiếng, mặc trên người anh hiện ra một vẻ trang nhã cổ điển khác.

Cố Khinh Ngư nghe thấy tiếng động, ngước mắt nhìn qua, chỉ một động tác, trái tim Thẩm Dật lập tức vọt lên trên, ngay cả hô hấp cũng bất giác nhẹ đi không ít.

Y cung kính tiến lên, thấp giọng nói: "Cố tiên sinh, để ngài đợi lâu."

"Không sao."

Trên người Cố Khinh Ngư có khí chất không giận tự uy, nghi thái hoàn hảo khiến anh lúc nào cũng giữ được vai lưng thẳng tắp, nhất cử nhất động đều là vẻ uy nghiêm của người bề trên, nhưng khung xương mảnh mai và làn da mịn màng trắng nõn, cùng với mùi hương ngọt ngào không biết tên có thể ngửi thấy loáng thoáng sau khi đến gần, lại thành thật để lộ ra sự thật anh là một Omega yếu đuối.

Sẽ làm cho người ta nhịn không được sinh ra một chút xíu, phỏng đoán rằng có lẽ vẻ cao quý và bất khả xâm phạm của anh không như bề ngoài.

Đương nhiên, đó cũng chỉ ý nghĩ tối tăm không thể nhìn thấy ánh mặt trời, nảy ra trong đầu một cách ngẫu nhiên mà thôi.

Thẩm Dật đặt hộp y tế lên bàn, mở nắp ra.

Một làn sương mỏng lan toả, để lộ hai hàng tổng cộng 12 lọ thuốc ức chế, được trữ lạnh một cách thích hợp ở bên trong. Y tỏ ý kêu Cố Khinh Ngư nhìn xem: "Đây là sản phẩm mới nhất mà Viện nghiên cứu vừa ra mắt tuần trước, ngài thử dùng xem sao?"

Giọng điệu Thẩm Dật bình thường và không quá tự tin, nhưng Cố Khinh Ngư không hề coi thường sự hiếm có khó tìm của những lọ thuốc nhỏ xíu này.

Thẩm Dật là do anh tốn rất nhiều tiền để đào từ nước ngoài về, trả lương cao trong nhiều năm qua, bên dưới có nhóm nghiên cứu khoa học đứng đầu cả nước, thậm chí cả thế giới, chuyên nghiên cứu sản phẩm ức chế tin tức tố cho Omega.

Omega hằng ngày sử dụng vòng đeo cổ, miếng dán tuyến thể, thuốc ức chế, thuốc ngăn cách v.v..., thành quả của mỗi hạng mục nghiên cứu hình thành một dòng sản phẩm hoàn chỉnh, mỗi năm mang đến khoản tiền lời kếch sù cho tập đoàn Cố thị, nuôi sống hàng ngàn hàng vạn công nhân viên và gia đình.

Nhưng mục đích chủ yếu và đầu tiên khi thành lập nhóm nghiên cứu, lại chỉ là để phục vụ cho Cố Khinh Ngư.

Vị Omega vừa có tiền vừa tùy hứng này, chỉ vì anh không muốn tìm Alpha làm bạn đời, bèn gửi gắm hy vọng vào kỹ thuật y khoa, hy vọng có thể có một loại sản phẩm làm cho anh thoát được thiên tính và bản năng phụthuộc vào Alpha của Omega, có thể sống cuộc đời này một cách độc lập và tự chủ.

Nhưng điều đáng tiếc chính là, tốc độ phát triển của khoa học kỹ thuật không đáp ứng được kỳ vọng phi thực tế của anh.

Cùng với tuổi tác lớn dần, kỳ tình nhiệt càng lúc càng thường xuyên khiến anh phiền không chịu nổi. Mắt Cố Khinh Ngư hơi nheo lại, nhìn về phía Thẩm Dật: "Thẩm tiến sĩ, ngài cho rằng loại sản phẩm mới này có thể giải quyết triệt để khó khăn của tôi không?"

Thẩm Dật không trả lời, vẻ mặt thoáng chần chừ đã nói lên tất cả.

Cố Khinh Ngư có chút bực bội.

Nhưng trong lòng anh biết chuyện này không thể giải quyết bằng tức giận và chỉ trích, dù sao với cái giá anh đưa ra, không ai có thể từ chối nỗ lực hết mình. Thẩm Dật là nhân viên của anh, có cố gắng hết sức hay không, anh rất rõ ràng, huống hồ anh cũng đã tiếp xúc với không ít các nhóm nghiên cứu khác ở trong và ngoài nước, cho đến nay, không có bất kỳ thành quả nghiên cứu nào có thể thỏa mãn nhu cầu của anh.

Cố Khinh Ngư gỡ mắt kính xuống, day day mi tâm, thỏa hiệp dò hỏi: "Như vậy, theo đề nghị của anh, tiếp theo tôi nên làm thế nào?"

Thẩm Dật rất không muốn thừa nhận sự thất bại của mình, nhưng trước mắt, cách duy nhất giải quyết vấn đề lại chỉ có thể quay về điểm xuất phát.

Cố Khinh Ngư không thể nào không hiểu rõ, lại cố tình bắt y nói ra, có lẽ là một kiểu giận cá chém thớt.

"Tôi nghĩ, Cố tiên sinh, có lẽ anh nên suy xét tìm một người bạn đời." Thẩm Dật nói, "Một Alpha, một Alpha có độ xứng đôi cao với tin tức tố của ngài."

Ánh mắt Cố Khinh Ngư quả nhiên trở nên không còn thân thiện nữa.

Thẩm Dật chịu đựng áp lực cực lớn, nói nốt nửa câu sau: "Thứ có thể giải quyết khó khăn của ngài từ gốc rễ, là một Alpha thực sự, chứ không phải là các loại thuốc ức chế kia."

Thẩm tiến sĩ bị quản gia của Cố trạch khách sáo mời ra ngoài.

Cố Khinh Ngư tùy hứng, nhưng đồng thời cũng tỉnh táo lý trí.

Mấy năm nay tiếp xúc với nhiều người, anh phát hiện không phải Alpha nào cũng đều là bại hoại. Từ đầu đến cuối thứ mà anh phản kháng chính là số phận bị bản năng sinh lý của Omega kiểm soát, chứ không phải bản thân giống loài Alpha.

Một bạn đời Alpha.

Nếu là mấy năm trước, anh tuyệt đối sẽ không suy xét đến đề nghị này.

Nhưng hiện giờ anh không còn nhỏ bé yếu đuối như lúc trước, Cố Khinh Ngư 29 tuổi đã hoàn toàn nắm giữ gia tộc Cố thị, anh có được tài sản kinh người, nhân mạch trải rộng khắp hai giới chính trị và kinh doanh, khắp các tầng lớp xã hội.

Anh nắm giữ số phận của vô số người, sao có thể bị một tên Alpha hèn mọn thao túng?

Một tên Alpha mà thôi.

Cũng không phải không thể suy xét.

***

Thẩm Dật trở lại Viện nghiên cứu, sau đó đứng im lặng thật lâu trong văn phòng.

Y mở ngăn kéo ra, từ trong đó lấy ra một tập giấy tờ, tiêu đề in bên trên rất bắt mắt: "Báo cáo độ xứng đôi của tin tức tố".

Trong đây, là kết quả kiểm tra đo lường độ xứng đôi về tin tức tố của y và Cố Khinh Ngư: 82,7%.

Nghiên cứu phát minh thuốc ức chế có rất nhiều ý tưởng, đối với kiểu khách hàng cao cấp không thiếu tiền như Cố Khinh Ngư, phương pháp chế tạo thuốc ức chế hữu hiệu nhất thật ra lại là phương pháp nguyên thủy nhất, chính là chiết xuất từ tin tức tố của Alpha có độ xứng đôi cao, sau khi tiến hành một loạt công đoạn tỉ mỉ trong phòng thí nghiệm, loại trừ những thành phần bất lợi trong đó có khả năng tạo nên sự phụ thuộc vào tin tức tố, sau đó tiêm vào tuyến thể.

Để hạn chế tối đa khả năng phụ thuộc vào tin tức tố, y cần thường xuyên thay đổi nguồn cung cấp tin tức tố, gần như tất cả những Alpha bên cạnh Cố Khinh Ngư, ngoại trừ có quan hệ huyết thống trực tiếp, đều tham gia kiểm tra đo lường độ xứng đôi của tin tức tố.

Đối với một Alpha và Omega bình thường mà nói, độ xứng đôi 82,7% đã là một con số khá tốt, đủ để tạo thành một cặp bạn đời hạnh phúc yêu thương cả đời.

Nhưng đối với Cố Khinh Ngư mà nói, con số này không đủ để tạo thành lực hấp dẫn đủ mạnh.

Tài sản, tuổi trẻ và vẻ đẹp của anh, khiến vô số Alpha đổ xô đến như vịt. Biết được thuốc ức chế của anh cần tin tức tố có độ xứng đôi cao, bất kể có khả năng tiến thêm một bước hay không, rất nhiều Alpha chủ động gửi mẫu máu đến để tiến hành kiểm tra đo lường.

Mẫu đủ nhiều để sinh ra số lượng lớn độ xứng đôi cao ở mức 90% thậm chí 95% trở lên được chọn.

Mọi người đều biết, độ xứng đôi về tin tức tố càng cao, cũng có nghĩa lực hấp dẫn giữa A và O càng mạnh. Con số 82,7%, còn xa mới đạt tới mức độ khiến Cố Khinh Ngư dao động.

Đầu ngón tay Thẩm Dật nhẹ nhàng lướt trên bản báo cáo, trong lòng dâng lên một tia nản lòng và bất lực.

Thích một Cố Khinh Ngư lóa mắt như vậy, không biết là may mắn, hay là bất hạnh của y.



 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play