Mấy ngày liên tiếp anh đều về nhà họ Khang ăn cơm, ngay cả ông cụ Khang cũng rất kinh ngạc, vì sao trong khoảng thời gian này anh thường xuyên trở về như vậy, anh không thể nói rõ ràng, chỉ có thể nói qua loa là cảm thấy đầu bếp nhà họ Khang nấu ăn ngon hơn một chút. Nhưng mấy ngày qua dù mỗi ngày anh đều trở về nhưng vẫn chưa từng nhìn thấy cô, đương nhiên, anh cũng không cố gắng đi tìm.
Hôm nay anh theo lẽ thường quay về nhà họ Khang, xe lái gần đến cửa thì thấy một chiếc xe quen thuộc đang đậu ở đó. Diệp Lâm hẳn là cũng nhận ra xe của anh, anh ta từ trên xe bước xuống vẫy vẫy tay với anh.
Khang Tư Cảnh bảo Tấn Dương lái xe chạy qua, anh cũng không xuống xe mà mở cửa sổ xe hỏi anh ta: “Sao cậu lại đến đây?”
Diệp Lâm nhún vai nói: “Lâu rồi chưa qua thăm ông cụ Khang, muốn qua đây xem sức khỏe ông cụ thế nào.”
Anh nhíu mày, vẻ mặt cười tựa không cười, “Từ khi nào mà cậu quan tâm đến ông nội tôi đến vậy?”
Ánh mắt Diệp Lâm hơi né tránh, cuối cùng không chống đỡ nổi đành nói thật: “Được rồi, được rồi, tôi thừa nhận là tôi đến đây vì con gái của dì Phương.” Anh ta lại gần, vừa nhíu mày vừa hưng phấn nói: “Cô ấy có ở nhà không?”
Ánh mắt Khang Tư Cảnh nheo lại, trên mặt dù vẫn mang ý cười nhưng giọng điệu đã lạnh đi mấy độ, “Tốt nhất cậu đừng có ý đồ gì với cô ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play