Phương Tình nhìn mà vừa hâm mộ vừa ghen tỵ một hồi, cuối cùng nhìn không nổi nữa, dứt khoát bỏ mặc hai cho con đang vui đùa ở đó, cô đi về phòng tìm mấy miếng note của mình.
Chỉ là Phương Tình cũng không ngờ cô tìm một hồi cũng không tìm thấy mấy miếng note ghi lời ca khúc của cô.
Không biết là sau khi sinh con có liên quan gì đến chuyện biến thành ngớ ngẩn không, gần đây cô cực kỳ đãng trí, cho nên đặc biệt mua mấy miếng note, thỉnh thoảng khi linh cảm bùng nổ sẽ viết lên đó một hai câu.
Dạo gần đây, lời bài hát cô đều viết lên mấy miếng note.
Khang Tư Cảnh dỗ đứa nhỏ ngủ xong quay về phòng thì thấy cô đi qua đi lại trong phòng lục lọi, thiếu điều muốn đem cả phòng lục tung lên, rốt cục anh nhịn không được, cau mày hỏi: “Sao vậy? Mất gì hả?”
Phương Tình gãi đầu nói: “Mấy miếng note của em đó, lời bài hát của em đều viết lên đó hết.”
Khang Tư Cảnh thấy thế đi qua, trực tiếp vỗ nhẹ lên bàn tay đang cào tóc của cô, lại ôm ngang cô lên, ngồi lên ghế lười, anh ôm cô vào lòng, lúc này mới nói: “Mỗi lần sốt ruột đều cào tóc, tật gì kỳ cục vậy? Nói em bao nhiêu lần rồi mà không chịu sửa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT