Sau khi Phương Tình mang thai thì Khang Tư Cảnh cố ý giảm bớt công việc, phần lớn thời gian đều ở nhà cùng cô, bởi thế làm cho mỗi lần đi làm thì lượng công việc dồn lại nhiều đến biến thái.
Hôm nay anh tan làm rất trễ, sau khi về nhà, đẩy cửa phòng thì thấy cô đang ngủ. Trong phòng cũng không bật đèn, nhờ ánh sáng từ ngọn đèn bên ngoài chiếu vào, anh có thể nhìn thấy cô đang cuộn mình như một cái kén.
Anh rón rén đi đến trèo lên giường, lại đem cô ôm vào lòng, cô bây giờ đã ra dáng của người mang thai, bụng cũng hơi nhô lên, lúc Khang Tư Cảnh ôm cô thì vô cùng cẩn thận, sợ đụng trúng bụng cô. Hiện tại, cô xem đứa nhỏ trong bụng là cục vàng, thậm chí lúc trước còn đề cập đến chuyện chia phòng ngủ với anh, cuối cùng bị anh lạnh lùng nhìn một hồi cô mới từ bỏ ý định này.
Mặc dù có lúc anh sẽ ghen với đứa nhỏ cô xem là cục vàng trong bụng cô nhưng mỗi khi nghĩ đến đứa nhỏ kia là con của cô và anh thì anh lại rất vui vẻ.
Trước kia anh chưa từng nghĩ tới anh và cô sẽ có kết cục như vậy, có thể được cô yêu, có thể được cô cam tâm tình nguyện sinh con đẻ cái cho anh.
Trước khi biết cô, anh chưa từng than trời trách đất, luôn luôn tin tưởng vững chắc vận mệnh của bản thân là do mình, không phải do trời, nhưng sau khi biết cô thì anh cũng từng oán giận vận mệnh quá bất công nhưng hiện tại khi ôm cô đang ngủ say trong lòng, nghe tiếng thở đều đều của cô, anh đột nhiên cảm thấy những thứ mà hiện tại có được thì những thống khổ trải qua trước kia đều đáng giá.
Khang Tư Cảnh hôn lên trán cô một cái, nhẹ giọng thì thầm bên tai cô một tiếng “Cục cưng" sau đó nghe tiếng hít thở đều đều của cô, hẳn là đang ngủ say.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT