Cái ôm của anh thật sự rất ấm áp, cảm giác được anh dỗ dành thật sự rất tốt, Phương Tình nghiêm mặt, cố gắng kiềm chế ý cười đang tràn ra, vẫn phụng phịu nói: “Nãy anh mới nói cái gì mà em đối phó anh…”
Anh vội vàng nói: “Tôi nói, là đầu óc tôi rớt hư.”
“...”
Phương Tình quả thực sắp nhịn cười hết nổi.
“Được rồi, em còn có việc nên về văn phòng đây.”
Anh vẫn không buông ra, lại hỏi cô: “Vậy sau đó em có về nhà không?”
Thì ra là sợ hãi cô không chịu về nhà à? Vị này sao lại đáng yêu như thế chứ, thật sự là chịu không nổi mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT