Sắc lệnh nữ chính

chương 4


1 tháng

trướctiếp

Nhà thiết kế tạo hình và người hầu trong phòng bất giác nhìn lại cô gái đứng ở của, không quê mùa nhưng quá đơn giản, vừa nhìn đã chắc chắn không phải chung với những hạng người ở ngoài sảnh.

Đại thiếu gia đang đòi quà sinh nhật từ cô gái đó à?

Thước Ly tất nhiên biết phép tắc đến sinh nhật người khác thì sẽ mang quà, nhưng nhà họ Hà sản vật cao quý, bảo bối mới lạ nào chưa sở hữu?

Thước Ly lấy từ trong túi xách một cái hộp nhung, bên trong là một sợi dây chuyền bạc có mặt dây chuyền là viên đá hình giọt nước đỏ rực như  máu.

Nhà Nạp Lan Tử Minh có một nhánh phụ là buôn bán đá quý, anh ta không quan tâm sợi dâu chuyền bạc, nhưng cái mặt dây chuyền đỏ như máu kia…

Thước Ly cũng thật phân vân khi đưa nó cho người họ Hà, nhưng cô ấy thực sự không có quá nhiều tiền để chuẩn bị quà mừng. có lẽ người nhà bọn họ cũng không biết dây chuyền đó thực ra là gì đâu.

Mặt dây chuyện phát ra hồng quang, bên trong ẩn hiện sắc tố đen đặc hiện ra rồi biến mất như ảo ảnh, Nạp Lan Tử Minh nhìn nó chuyền từ tay Thước Ly đến Quân Thụy mà không hề chớp mắt.

Hà Quân Thụy trông như rất hài lòng với món quà này, Nạp Lan Tử Minh a lên một tiếng: “ Quân Thụy, cho mình mượn nó có được không...??”

Quân Thụy nhướng mày đóng cái hộp lại, giao nó cho người hầu rồi dặn dò cất giữ: “ Không cho, đây là quà sinh nhật của mình”

Cốc cốc!

Nạp Lan Tử Minh chồm lên định hỏi Thước Ly mặt dây chuyền đó là đá gi; tiếng gõ cửa bên ngoài vọng lên khiến căn phòng im bặt.

Thước Ly ở gần cửa nhất, ánh mắt của bọn họ đều vô thức nhìn vào cánh cửa và Thước Ly, cô theo phản xạ mở cửa ra.

Cạch!

“...”

Thước Ly mở cửa, người bên ngoài hình như cũng nắm lấy tay nắm cửa, còn dùng sức nên cánh cửa vô ý kéo ra, kéo ra cả Thước Ly.

“...”

Người bên ngoài rất cao, còn cao hơn cả Hà Quân Thụy khiến Thước Ly giật mình ngẩn đầu lên.

Người đàn ông đó cúi xuống nhìn cô ấy, Thước Ly chớp mắt lập tức lùi về phía sau cánh cửa, ánh mắt của người đàn ông đó còn đi theo bước đi của cô ấy, u ám và mang đến cảm giác sắc lạnh len lỏi trong xương

“ Gia chủ”

“ Cha”

“ Thưa cha”

“  Hà đại nhân”

Người trong phòng lần lượt chào một cách có trật tự, Thước Ly hồi thần, nhanh chóng khẽ cúi đầu: 

“ Ngài Hà”

Cái bóng lớn đó phủ xuống người Thước Ly, cảm giác áp bức đên mức nghẹt thở và cứng người, Thước Ly cảm thấy ánh mắt đó vẫn giữ nguyên chưa hề rời đi, khẽ hít một hơi rồi đứng thẳng người đối diện với gia chủ của Hà gia.

Hà Trường Nguyệt nhìn thẳng vào Thước Ly, nhìn  đến mức những người hầu trong phòng liều mạng ngẩn đầu lên xem.

Quân Thụy khẽ ho nhẹ một tiếng kéo tầm mắt của ông ta ra khỏi Thước Ly. Hà Trường Nguyệt sắp đến đầu 40, nhưng ông ta thực sự trông rất trẻ, nhan sắc của 2 công tử đều được thừa hưởng từ Hà Trường Nguyệt, bọn họ có nhiệt huyết thiếu niên, Hà Trường Nguyệt lại có thâm trầm không thể đoán ra, đứng chung với nhau thì quả thực Hà Trường Nguyệt áp đảo bọn họ như chim non và đại bàng trưởng thành.

Khí thế kinh hồn.

Giọng nói rất trầm, Thước Ly quả thực cảm thấy giọng nói đó đang dò xét mình, cả cái lạnh bị áp bức cứ không ngừng quẩn quanh:

“ Sắp đến giờ rồi, mấy đứa xuống dưới đi”

“ Vâng”

Hà Trường Nguyệt gọi con trai xong liền đi ra ngoài, Thước Ly lùi càng xa cánh cửa hơn nữa, khẽ cúi đầu khi Hà Trường Nguyệt đi ngang qua.

“...”

“ Thước Ly, chúng ta cũng đi thôi”

“ Vâng”

Thước Ly nhân lúc bộ tứ kia không chú ý liền lách người vào đám đông, đứng vào một góc cách xa trung tâm của buổi tiệc, nhìn xung quanh chuẩn bị kiếm cách rời đi.

Có chuyện không ổn, có thể khiến cho Thước Ly bình an ở một ngôi trường hoàng gia chính là cảm giác được những chuyện nguy hiểm, trực giác bảo mình phải rời đi ngay.

Thước Ly chuẩn bị bước một chân ra ngoài cổng chính, 2 cánh tay đen đã xuất hiện chặn cô ấy lại ngay cửa ra vào
Thước Ly chuẩn bị bước một chân ra ngoài cổng chính, 2 cánh tay đen đã xuất hiện chặn cô ấy lại ngay cửa ra vào

“ Tiểu thư, vì buổi lễ vừa mới bắt đầu nên xin tiểu thư hãy ở lại và cùng chúc mừng với Đại công tử”

Thước Ly lắc đầu nhẹ giọng :  “ Thực sự xin lỗi, vì gia sự có chuyện quan trong nên phải rời đi ngay, trước đó tôi đã gửi lời chúc đến Hà Đại công tử, bây giờ xin được thất lễ rời đi trước, sau này tôi sẽ xin lỗi ngài ấy sau, xin hãy tránh đường cho”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp