Sắc lệnh nữ chính

chương 3


1 tháng

trướctiếp

Hà Quân Thụy nhìn Thước Ly, cô ta có một giọng nói hoàn toàn không xứng với vẻ ngoài, trông cực kì bình thường, nhưng giọng nói của Thước Ly thực sự rất đặc biệt, rất nhẹ nhàng và dịu dàng, giống như một tia nắng ấm sau cơn bão.

Hà Đình Lan sau khi nghe liền trợn mắt nhìn anh cả: “ Chỉ như thế?”

Hà Quân Thụy gật đầu: “ Hôm sau anh có đến xem danh sách người mới mới biết được tên cô ấy là Thước Ly , nhưng mà...”

“ ?”

Hà Quân Thụy chống cằm nhìn ra ngoài, có chút trầm ngâm: “ Thước Ly đã rời khỏi Hội học sinh vào sáng ngày hôm sau nữa”

“...”

“Hả? Không phải nói-“

“ Ừm”

“ Trong báo cáo ghi rằng cô ta đã hoàn thành công tác nên được rời khỏi hội học sinh sớm”

“ Quân Thụy, rốt cuộc cậu ấn tượng cô ta cái gì mà đến mức mời cả người đến sinh nhật”

Quân Thụy nhìn Giang kỳ, trong mắt lóe lên một tia sáng rồi biến mất: “ Cô ta có một loại ánh nhìn rất kì lạ, à không, chỗ nào trên người Thước Ly cũng kì lạ nữa, nhưng đôi mắt đó thực sự quá đặc biệt, một đứa con gái không gia thế có thể khiến đám tiểu thư giàu có ngỗ nghịch chạy như ma như khỏi đó thì quả thực rất đáng để quan sát”

Hà Đình Lan ồ lên một tiếng, đột nhiên có chút trông chờ vào buổi tiệc sinh nhật 21 tuổi của anh hai.

..................................…

Hôm nay là sinh nhật 21 tuổi của Hà đại thiếu, cũng là người thừa kế của Hà gia.

Những gia đình giàu có như Cao Lan cũng chật vật để có được thư mời tham gia, nơi này không đơn thuần chỉ là tiệc sinh, giống như một cuộc họp mặt quy mô cấp thần của các chủ chốt trong nhiều giới.

Bọn họ đều muốn được chủ nhân hiện tại của Hà gia để mắt đến, cũng là cha của Hà Quân Thụy và Hà Đình Lan.

Hiện tại 2 người họ đều  đã quen với công việc của tập đoàn lục địa, đi dần đến kết quả nắm quyền của Hà gia, không thể không kết giao.

Đó là những gì Thước Ly nghe được bọn họ nói chuyện.

Biệt phủ này hình như chỉ là một phần phía trước nhà chính của Hà gia, quả nhiên là một gia tộc có từ lâu đời, nơi này rất chói lóa, nhưng vẫn có một vài thứ cổ kính từ rất xưa, lấy đại vài món đem ra đấu giá thì đích thực là trân kim thánh bảo.

Thước Ly bắt gặp một chiếc bình sứ cổ ở góc phòng, bất giác nhìn lâu hơn một chút, hoa văn trông thật hoài niệm.

“ Thước Ly?!”

Một vài người nhận ra Thước Ly vì chuyện Hạ Quân Thụy mở lời mời  với cô ấy, hôm nay Thước Ly thực sự mờ nhạt, vẫn là dáng vẻ đeo kính không rõ mặt, tóc xõa che trán như ở trường, quần áo giản dị đến mức nổi bật giữa những người lấp lánh ở đây.

“ Lan nhi, đó là ai thế?”

Cao Lan đi cùng cha của cô ấy, Cao Ninh Diệp. 

“ Thước Ly là người được Hà đại thiếu mở lời mời mà con kể với cha đấy”

“ Thước Ly, cậu đi đâu thế-“

Cao Ninh Diệp kéo con gái lại, đúng lúc Thước Ly quay đầu bước ra ngoài nên không nghe thấy tiếng gọi của Cao Lan, bên ngoài phòng hội chính là một hoa viên cực kì rộng bao quanh cả biệt phủ, cũng có vài người bước ra bên ngoài, đa phần những người lớn đều ở bên trong tìm kiếm các mối quan hệ cho công việc.

Thước Ly nhìn đồng hồ, đi vài vòng cũng không trễ được.

Ở trên tầng cao của tòa nhà, Hà Quân Thụy đang quan sát Thước Ly.

Cốc cốc!

“ Anh hai, sắp đến giờ rồi”

Hà Quân Thụy nhìn 3 người kia : “ Giúp tôi gọi Thước Ly lên đây”

“ Hả? Gì??”

Giang Kỳ gãi gãi đầu, bọn họ nhìn nhau, bởi vì bản năng không nghi ngờ lời nói của Hà Quân Thụy nên cả nhóm đã cử Giang Kỳ đi gọi người.

Ở đây có thể nhìn thấy mọi thứ dưới vườn, nương theo ánh nhìn của Quân Thụy, 2 người còn lại cũng ngóng ra ngoài cửa sổ, Giang Kỳ không tốn công tìm thấy Thước Ly, quả thực là chìm lặng đến mức nổi bật.

Thước Ly không biết Giang Kỳ, khi nghe nói Quân Thụy gọi cô ấy lên thì mới đi theo với anh ta.

“Thước Ly”

“ Đàn anh Quân Thụy”

Thước Ly nhỏ hơn bất cứ ai trong bọn họ, khẽ cúi đầu chào Hà Quân Thụy như khi gặp ở sau trường, sau đó quay sang chào hỏi Giang Kỳ và những còn lại trong phòng, lễ phép và cực kì xa cách.

Hà Đình Lan và Nạp Lan Tử Minh chống cằm nhìn Thước Ly, trắng trợn xem xét từ đầu đến cuối.

Giọng nói đúng là không tương thích với người, Nạp Lan Tử Minh gật đầu đáp lễ:

“ Bạn học Thước Ly, cô đúng là có một giọng nói tuyệt vời”

Thước Ly mỉm cười lịch sự, khẽ cúi đầu cảm ơn: “ Anh đã quá khen”

Bọn họ nói chuyện với nhau trong khi Quân Thụy sửa lại bề ngoài, ngoài dự tính của hầu hết mọi người ở đây, nói chuyện với Thước Ly có một cảm giác đặc biệt dễ chịu.

Giọng điệu của 3 người kia vô thức đã dịu xuống và gần gũi hơn một chút.

“ Thước Ly, trông thế nào hả”

Thước Ly nhìn thấy anh ta đã chuẩn bị gần xong, gật đầu tán thưởng. Quân Thụy nhìn cô ấy đứng gọn ở một góc, đột nhiên nổi lên hứng trêu đùa.

“ Hôm nay là sinh nhật tôi, cô sẽ tặng gì cho tôi thế ?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp