Biểu tình trên mặt Tần Mặc lập tức cứng đờ, cậu cắn chặt răng, ngón tay cầm kéo cũng bất giác dùng sức hơn.

“Ta cùng thế tử lý do thành thân như thế nào, trong lòng thế tử chẳng lẽ không rõ ràng sao?”

Hận ý của cậu không hề che giấu kẹp ở giữa những hàng chữ.

Cậu như thế nào không hận được? Rõ ràng cậu đã cùng người nọ đã có ước định sẽ lấy nhau. Rõ ràng cậu đã nghĩ ra phương án tốt nhất sẽ làm cho phụ thân nhất định đồng ý hôn sự của mình cùng người nọ, nhưng ngay trước khi tất cả chuyện này được thực hiện thì người trước mắt đã chen ngang một chân.

Hết thảy đều rối loạn, cậu cùng người nọ cũng xong rồi.

Tôn Tử Bách lại cười nhạo một tiếng, nụ cười trên mặt không che giấu sự châm chọc.

“Rõ ràng cái gì? Chẳng lẽ không phải Tần lão bản tự mình đưa ngươi đến trước mặt bổn thế tử sao?

Còn có ngươi, bổn thế tử một không cướp hai không trộm, chính ngươi đồng ý gả.”

Thân thể Tần Mặc hơi run lên, hận ý trong mắt càng đậm.

"Nếu như không phải thế tử lấy thế đàn áp người, thì phụ thân làm sao sẽ làm như vậy? Nếu như không phải thế tử lấy Tục Mệnh Đan ra uy hiếp thì làm sao ta sẽ đứng ở chỗ này được?"

Nghĩ đến bộ dáng khúm núm của phụ thân Tần Mặc cũng chỉ cảm thấy hận, mà Tục Mệnh đan đó là thần dược mà cậu tìm kiếm nhiều năm cũng chưa từng có được. Thân thể phụ thân ngày càng lụi tàn, cậu không còn lựa chọn nào khác.

Tôn Tử Bách cười khẽ một tiếng.

"Cái này ngươi cũng có chút nói không nói đạo lý. Thế tử ta là thế tử của Bình Nam Hầu, sinh ra chính là đích tôn của Bình Nam Hầu, cho nên không cần bản thế tử áp chế ngươi để ngươi ở đây. Mà là do phụ thân của ngươi, không cần bản thế tử làm bất cứ chuyện gì mà hắn đã nhanh chóng có sự lựa chọn. Cho nên người ngươi nên trách không phải bản thế tử, mà là người phụ thân nịnh bợ sợ hãi quyền thế kia của ngươi."

Tôn Tử Bách cũng không phải cưỡng từ đoạt lý, mà hắn đang nói là sự thật. Phụ thân của Tần Mặc sau khi biết được mình coi trọng con trai của ông ta, liền vui mừng đến hận không thể vái lạy tổ tông để cảm tạ ân huệ lớn như thế rớt được ở trên người Tần gia của bọn họ.

"Về phần ngươi, Tục Mệnh đan là do bổn thế tử tìm được. Đây cũng là đồ vật của thế tử ta, ngươi muốn thì tất nhiên phải trả cái giá thật lớn. Ngươi nhận Tục Mệnh đan của bổn thế tử rồi lại không muốn gả, trên đời này làm gì có chuyện gì dễ dàng như vậy?"

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play