Xuyên Thành Nam Hai Trong Truyện Cổ Đại Ngược Luyến

Chương 1


2 tháng

trướctiếp

"Chúc mừng, chúc mừng", "Trăm năm hòa hợp", "Thế tử, tình duyên vui vẻ"...

Rượu cay xè làm Tôn Tử Bách váng đầu hoa mắt, âm thanh ồn ào lại xa lạ trong tai hắn ong ong.

Va chạm tai nạn giao thông, ánh lửa ngút trời, sau đó là đỏ tươi chói mắt, nhưng thân thể lại không cảm giác được chút đau đớn nào, Tôn Tử Bách nghĩ lung tung là thiệt thòi chính mình nếu biết phải chết thì đã sớm khui thêm một chai rượu nữa rồi.

Thân thể giống như bay lên, ngay cả suy nghĩ cũng trở nên hỗn loạn, thẳng đến khi cảm giác nặng nề của thân thể bị đánh úp lại, hết thảy ồn ào cùng chói mắt đều quay về yên tĩnh.

Tôn Tử Bách đau đầu muốn nứt mở mắt, lại bất ngờ không kịp đề phòng đụng vào một đạo ánh mắt hận ý cuồn cuộn, sau đó là một thân hỉ phục đỏ thẫm chói mắt.

Hắn gặp quỷ rồi à?

Tôn Tử Bách giật mình một cái, ý thức say rượu không hiểu sao trong nháy mắt tỉnh táo lại, ý thức phòng bị nhiều năm làm cho hắn theo bản năng lấy tốc độ nhanh nhất làm rõ ràng tình huống trước mắt.

Căn phòng tối tăm cổ xưa, ánh nến chập chờn, màu đỏ chói mắt đập vào mắt có thể thấy được bố trí đỏ thẫm vui mừng. Không khó đoán ra đây là một gian phòng cưới, nhưng vị đứng ở trước giường này vẻ mặt hận ý, trên tay còn xách theo một cây kéo, trong nháy mắt làm cho toàn bộ hoàn cảnh đều bị nhiễm không khí quỷ dị khủng bố.

Nhưng nói hắn ta là quỷ, Tôn Tử Bách lại rõ ràng cảm nhận được hô hấp của hắn ta cực kỳ không rõ ràng, còn có đáy mắt kia oán hận phía sau sợ hãi, "Quỷ" này sợ hắn à?

Tình trạng gì? Tâm linh sau khi chết?

Đầu óc Tôn Tử Bách lâm vào tình trạng treo máy ngắn ngủi, hắn ôm đầu xoay người ngồi dậy, đau đầu quá.

Lại thấy nam tử mặc hỉ phục hoa quý đỏ thẫm bên giường nhanh chóng lui về phía sau vài bước, bởi vì vạt áo quá dài thiếu chút nữa vấp ngã, một bộ dáng như gặp phải đại địch, cừu hận trong đáy mắt càng mãnh liệt, đồng thời kéo trong tay lại để ở trên cổ của chính hắn ta.

“Thế tử đừng ép ta.”

Thanh âm nam tử đều đang run rẩy, tất nhiên đối với Tôn Tử Bách hận tới cùng cực, nhưng đồng thời cũng sợ hãi.

Tôn Tử Bách nhíu mày, lại có người dùng tính mạng của mình đi uy hiếp người khác? Nếu hận như vậy, tại sao không đem kéo nhắm ngay cổ họng đối phương, hoặc là thừa dịp đối phương chưa tỉnh trước đó một kéo đâm chết, dù sao trong phòng này cũng không có người khác.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp