Nguyên chủ là một kẻ ăn chơi, nhưng dường như cũng không hoàn toàn là một kẻ ăn chơi, mà lão Hầu gia hiệ tại đang giữ bốn mươi vạn đại quân, chiếm cứ tây nam ba mươi sáu quận, chính là Hoàng đế cũng phải xem sắc mặt ông, tất cả nói lên đây là một nhân vật lớn, nói tiêu diệt liền bị tiêu diệt, hơn nữa là bị hủy hoại bởi hai người mù quáng trong tình yêu.
Điều này thạt phi lý, thậm chí có chút giống như trò đùa.
Tôn Tử Bách không phải nguyên chủ, cho nên hắn sẽ không dây dưa không ngớt với Tần Mặc, lại càng không vì cậu ta mà rơi vào vạn kiếp bất phục, cho nên hắn muốn đẩy đám mây mù này ra.
Hai người rất nhanh đã đến nơi.
Văn thị tính tình lãnh đạm, đối với ai cũng là không mặn không nhạt, nếu không phải Thế tử giữa mặt mày có vài phần giống nàng, căn bản nhìn không ra hai vị này lại là hai mẹ con.
Nhìn thấy Tôn Tử Bách, quản sự ở đây là Tĩnh Ly cô cô cũng khó nén khỏi kinh ngạc, dù sao vị tổ tông này quanh năm suốt tháng cũng khó có được đến nơi này hai lần.
Tĩnh Ly là nha hoàn hồi môn của Văn thị, cũng là người đắc lực nhất bên cạnh mẫu thân hiện giờ, nguyên chủ bởi vì mẫu thân lãnh đạm cũng không muốn gặp vị này, nhưng Tôn Tử Bách thấy nàng lại lễ phép gọi một tiếng: "Ly cô cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play