Hắc hắc, Tôn Hoành vui vẻ nghĩ, y đã nói mà, người bình thường như này làm sao xứng đôi với thế tử anh minh thần võ nhà y được.
Rốt cục yên tĩnh, vẻ mặt Tiêu Diệc Diễm xám xịt, trong lòng lại càng thất bại.
“Thế tử." Tiêu Diệc Diễm cắn răng khuất nhục quỳ xuống, lúc này đây không cần Hồ Ngạn đè ép hắn ta, chuyện cho tới bây giờ hắn ta là thịt cá, thế tử là dao thớt, hắn ta làm sao còn có quyền lựa chọn: " Muốn giết muốn róc thịt tất cả nghe theo ngài, chỉ là cầu xin ngài buông tha A Mặc, việc này đều bởi vì sự lỗ mãng của ta, không có bất cứ quan hệ gì với hắn.”
Tôn Tử Bách hừ lạnh một tiếng: "Ngươi im miệng đi, ngươi nói không liên quan gì đến hắn ta?”
“Còn nữa, không liên quan gì đến hắn ta? Đêm nay ngươi tới Hầu phủ làm gì? Chơi à?”
Tiêu Diệc Diễm nghẹn họng: "Nếu Thế tử yêu hắn, lại vì sao phải bức bách hắn làm khó hắn như vậy? Hắn và ta tuy rằng từng yêu nhau, nhưng chung quy hữu duyên vô phận."
Tiêu Diệc Diễm vẻ mặt cay đắng, còn có không cam lòng cùng khuất nhục nói không nên lời, nếu không phải vì xuất thân của mình, làm hắn ta sao có thể đem người mình yêu đẩy vào trong lòng của người khác? Thế tử đã cưới cậu, coi như yêu cậu sẽ bảo vệ cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play