1.
Mũi tên thứ bảy xuyên qua ngực ta, tay cũng lạnh đến không còn cảm giác. Cả người ta nằm trên mặt tuyết, cho đến khi ý thức mê man, khóe miệng vẫn mỉm cười.
Ta nghĩ, ta bảo vệ quốc gia, chính là bảo vệ A Dư. Cả người dần dần ẩm lên, ta mở mắt ra, ta đang nằm trên chiếc giường êm ái ở nhà.
Nhũ mẫu bưng sủi cảo nóng hổi cho ta, nói hôm nay là Đông Chí, không ăn sủi cảo thì tai sẽ rụng mất. Ta sửng sốt một lúc lâu, cúi đầu nhìn lại: trên người không còn là giáp bạc, tay chân cũng ngắn hơn một chút.
“Ma ma nói hôm nay là ngày gì?”
“Đông Chí, công tử ngủ đến mơ hồ luôn rồi hả? Tướng quân trước khi đi tuần doanh đã cố ý dặn dò, nói công tử thích ăn sủi cảo này nhất, nhất định không được quên."
Ý thức của ta lập tức tập hợp lại. Ngay cả giày cũng không kịp mang liều m//ạng chạy ra ngoài.
Nhũ mẫu giật mình suýt chút nữa ném bát, mang theo giày cùng áo choàng của ta đuổi theo để cho ta mang vào tránh bị cảm lạnh.
Ta làm sao còn để ý nhiều như vậy, hôm nay là ngày Tiểu A Dư được mang về Tống gia!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play