Cạch’ một tiếng, cửa mở ra.
Cố Cảnh Ngự chậm rãi đẩy cửa đi vào. Anh thay giày xong nhìn về phía người đang ngồi trên sofa, cười nhẹ một tiếng: “ Đang đợi anh à ? Có nhớ anh không ? ”
Ôn Nhan đang ngồi xếp bằng trên ghế sofa liếc mắt nhìn anh một cái, cô bỏ gối ôm ra, không thèm phản ứng lại lời nói của anh. Cô cố ý xụ mặt, hất hàm lên, ý bảo: “ Đại ảnh đế, anh về muộn. ”
Bây giờ đã là sáu giờ chiều, hoàn toàn không giống như anh nói muộn nhất là năm giờ chiều anh về.
Cố Cảnh Ngự hơi dừng động tác lại, sau đó anh bật cười. Anh đem cái túi mình đang cầm trong tay giơ lên, quơ quơ trước mặt cô, giọng nói trầm thấp đầy từ tính: “ Là ai gửi tin nhắn cho anh nói muốn ăn bánh kem chiên ? ”
Đúng là vật nhỏ không có lương tâm.
Lúc anh mới đi ra khỏi công ty, anh phát hiện ra cô gửi tin nhắn tới cho anh. Khi đó anh còn tưởng rằng cô nhắn tin nói cô nhớ anh, kết quả lại không phải như vậy, trong tin nhắn cô bảo là trên đường anh về có thể tiện mua cho cô bánh kem chiên không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT